“Trong bao lì xì con đưa cho họ là giấy mời làm việc?” Nhìn theo bóng lưng hai người rời đi, Lý Cảnh Đông nhìn Trinh Nương hỏi.
“Vâng.” Trinh Nương gật đầu.
“Con thật là hảo tâm.” Lý Cảnh Đông nói.
“Cũng không hẳn là hảo tâm, chỉ là làm người nên chừa một con đường lui thôi. Mã sư phó làm việc ở Mặc phường mười lăm năm, Giang sư phó cũng mười một năm, không có công lao cũng có khổ lao. Con làm như vậy trước mặt mọi người, thật sự là khiến mặt mũi họ khó coi. Chỉ là nếu con không làm như vậy, chúng ta lại quá bị động, đành phải như thế thôi.” Trinh Nương nói.
“Cũng đúng, con đúng là học hết ngón nghề của Thất tổ mẫu rồi.” Lý Cảnh Đông lắc đầu. Sau đó lại quay mặt, nghiêm túc hỏi Trinh Nương: “Được rồi, chuyện này không nói nữa. Bây giờ, con nói cho ta biết, chuyện Điền gia thu mua lô gỗ thông kia, con định làm thế nào?” Lý Cảnh Đông ngồi trên xe lăn hỏi, đây là chuyện Mặc phường hiện tại cấp bách phải đối mặt.
“Chuyện này chỉ có thể cho họ.” Trinh Nương nói với Lý Cảnh Đông.
Vừa dứt lời, cây gậy chống trên tay Lý Cảnh Đông đã giáng mạnh xuống chân nàng: “Không được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT