“Thiệu bá, những lá thư này nên xử lý thế nào?” Xem xong thư, Trinh Nương hỏi Thiệu quản sự.
“Xử lý thế nào tất nhiên là nghe theo Trinh cô nương, tốt nhất là có thể giữ lại, những sư phó này đều có tay nghề giỏi.” Thiệu quản gia cân nhắc nói.
“Vậy làm sao mới giữ được họ? Trong này có không ít người phàn nàn tiền công nhà mình thấp, thậm chí còn lấy mức lương Điền gia đưa ra để so sánh. Chẳng lẽ phải tăng lương cho họ?” Trinh Nương trầm ngâm rồi hỏi tiếp.
“Việc này hoàn toàn tùy thuộc vào ý của Trinh cô nương, nhưng theo mặt bằng chung của ngành mực ở Huy Châu, tiền công của họ đã không thấp rồi. Đương nhiên, quan trọng là, trong sổ sách không còn nhiều tiền nữa, dù muốn trả lương cao hơn cũng không đủ khả năng.” Thiệu quản gia sắc mặt nặng nề nói.
Một trận ôn dịch thông đã khiến ngành mực Huy Châu rơi vào cảnh khó khăn. Lý gia lại đang trong thời buổi rối ren, đương nhiên cũng không ngoại lệ.
“Đã như vậy, giờ phải làm thế nào? Xin Thiệu bá chỉ dạy cho một hai điều. Trinh Nương hôm nay khi rời nhà, ông nội đã dặn dò, Trinh Nương mới bước chân vào mặc nghiệp, phải có thái độ học hỏi, mọi việc trong phường vẫn phải để Thiệu quản sự và Cảnh Đông thúc làm chủ.”
Trinh Nương hạ mình nói. Mà những lời nàng nói cũng là thật lòng. Nàng không cho rằng mình vừa mới vào nghề đã có thể nắm bắt toàn bộ, vừa học vừa làm mới là thái độ đúng đắn của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play