Ngày hôm sau, Lý lục lão gia dẫn theo Lý Kim Hoa đi một vòng đến các phòng, cảm ơn các huynh đệ trong tộc đã đứng ra chống lưng cho nữ nhi ông. Lý Tiến Tài cũng đi theo sau hai người, sắc mặt có chút tiều tụy, gặp ai cũng tươi cười nịnh nọt, lấy lòng.
Trinh Nương đứng bên cạnh quan sát, chỉ cảm thấy người này nếu không phải đặc biệt vô năng thì chính là đặc biệt giỏi nhẫn nhịn, mà nhìn vào gia phả ghi lại thì rõ ràng là vế sau.
“Kim Hoa à, ta nói cho muội biết, tên nam nhân đó đã về rồi, nhưng muội đừng có ngốc nghếch như trước nữa, để mặc nó muốn làm gì thì làm. Muội phải tỉnh táo, tiền bạc trong nhà, khế ước nhà đất các thứ phải nắm hết trong tay, không được lơi lỏng nửa phần. Nam nhân không có tiền thì đừng mong thoát khỏi lòng bàn tay muội.” Triệu thị kéo Lý Kim Hoa sang một bên, dặn dò kỹ càng.
“Cảm ơn tẩu tử, ta nhớ kỹ, sau này nhất định nhìn hắn chặt chẽ, tuyệt đối không cho hắn có nửa phần cơ hội nảy sinh ý đồ gian trá.” Lý Kim Hoa cũng trầm mặt nói.
Đây gọi là “ăn một quả dưa, nhớ cả mùa hè”.
Trinh Nương hiểu rõ, nếu lúc lục gia gia còn sống mà không lay chuyển được Lý Tiến Tài, thì chỉ sợ đến khi lục gia gia mất, Kim Hoa cô cô không trấn áp được gã. Ừm, đến lúc đó sẽ bảo đại ca và Chính Thân đường ca để mắt kỹ hơn.
Tóm lại cẩn thận không bao giờ thừa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT