Thấy tình hình này, tất nhiên Trinh Nương hiểu ngay chuyện gì đang xảy ra. Nàng cũng không rõ La thiếu gia này đang diễn trò gì, mà lại lén lút theo dõi nàng, bị phụ nhân tốt bụng kia nhìn thấy, nghĩ lại phụ nhân kia tuy yếu đuối nhưng lại có lòng hiệp nghĩa, nên mới nên cớ sự thế này.
“Đa tạ đại thẩm.” Trinh Nương hành lễ với phụ nhân nọ, nói.
“Không có gì đâu.” Phụ nhân liên tục xua tay.
Trinh Nương gật đầu với bà rồi quay mặt sang La Văn Khiêm, thái độ bình tĩnh hỏi: “Xưa nay nam nữ thụ thụ bất thân, hành động của La công tử, e là không phải việc quân tử nên làm nhỉ?”
“Phì, các người nghĩ vớ vẩn gì thế? La Văn Khiêm ta là người thế nào, muốn loại nữ nhân nào mà không có? Cần gì giở mấy trò tiểu nhân đó? Ta chỉ là từ Mặc Hiên đi ra, vừa hay thấy cô nương rời khỏi phố Tứ Bảo từ xa, lại vừa hay có chuyện muốn nói với cô nương, chẳng lẽ lại đứng xa xa trên đường lớn mà hô hoán sao? Nên mới lặng lẽ đuổi theo, không ngờ lại gặp phải mụ lắm chuyện này, thật xui xẻo.” La Văn Khiêm cau có, vẻ mặt khó chịu nói.
“Vậy không biết La công tử tìm tiểu nữ có chuyện gì?” Trinh Nương bình tĩnh hỏi.
“Có một mối làm ăn muốn bàn với cô.” La Văn Khiêm vẫn xoa xoa gáy, may mà phụ nhân kia không dùng lực mạnh, chỉ hơi đau, cảm giác không có gì nghiêm trọng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT