Mỗi lần nhà họ Hạ ăn lẩu xong, hai cô cháu Hạ Hiểu Cúc và Hạ Kỳ thể nào cũng ăn no căng bụng. Vì ăn no quá mà đi ngủ sẽ khó chịu, nên Bạch Bất Ngữ liền bắt một lớn một nhỏ đi dạo quanh gốc hòe lớn để tiêu cơm.
Kết quả là Hạ Hiểu Cúc đi một hồi lại dắt díu cháu trai lớn ra ngoài dạo chợ đêm phố Hạnh Phúc, lúc về nhà thì mùi thịt nướng ám đầy người, tay còn xách mấy xiên thịt nướng to bự, tiêu cơm chẳng thành công, bụng lại còn no hơn cả lúc vừa ăn lẩu xong.
Bạch Bất Ngữ đương nhiên không thể phạt cô em chồng đã hai mươi mấy tuổi nhà mình. Vậy nên cô để Hạ Trúc Khanh và Hạ Hiểu Cúc "nói chuyện" tử tế về vấn đề ăn uống lành mạnh.
Hai anh em ngồi đối mặt nhau dưới gốc hòe, Hạ Trúc Khanh không nói một lời, cứ thế ngồi thẳng lưng nhìn em gái mình. Nửa tiếng sau, Hạ Hiểu Cúc đã giơ tay đầu hàng, nước mắt nước mũi tèm lem sám hối về lối ăn uống không lành mạnh của mình, thuận tiện nhân danh món khoai tây chiên vị dưa chuột thề độc sẽ không bao giờ dắt Hạ Kỳ đi ăn thịt nướng chợ đêm nữa.
Sau khi Hạ Kỳ uống viên thuốc tiêu thực, cậu bé liền dựa vào giường đợi mẹ xoa bụng nhỏ, hai mẹ con vật lộn đến nửa đêm, Hạ Kỳ mới rên ư ử nhắm mắt ngủ thiếp đi.
Xác định con trai cưng đã ngủ say, Bạch Bất Ngữ mới thở phào nhẹ nhõm, vừa xoay người đã được một vòng tay ấm áp khác ôm lấy từ phía sau.
Hạ Trúc Khanh đặt cuốn kỳ phổ trong tay xuống, tiện tay tắt đèn, ghé vào tai Bạch Bất Ngữ khẽ nói một câu: “Phòng nhỏ bên cạnh dọn xong rồi chứ?”
“Ừm.” Bạch Bất Ngữ sớm đã buồn ngủ rũ rượi, theo phản xạ rúc sâu hơn vào lòng ngài Hạ: “Mai cho Hạ Kỳ chuyển qua đó ngủ.”
ngài Hạ gật đầu đầy mãn nguyện, ôm lấy người vợ nhỏ nhắn trong lòng chìm vào giấc ngủ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT