Khi ra khỏi trụ sở cảnh sát thế hai là chạy thẳng tới Bắc Kinh xe dừng lại một quán ăn bình dân, đây là nơi chứa rất nhiều kỉ niệm của hai anh em họ, lúc nhỏ thường trốn cả nhà để đến quán này ăn, ông bà chủ ở đây nhìn rất thân thiện và gần gũi họ không có con cái nên khi thấy hai anh em Lạc Duy hai cô chú đã xem họ như con gái mà đối xử luôn chừa chỗ và món ngon khi hai người đến đây, cũng đã lâu rồi không biết họ ra sao rồi.
Bước vào nhìn thấy hai cô chú đang cặm cụi ăn nghe tiếng bước chân thì không ngẩng đầu mờ miệng nói: "Hôm nay quán đã bán hết sớm mời hai vị ghé lại vào ngày mai."
"Thế hai người có còn chừa lại phần ăn của tụi con như ngày xưa không ạ?"
Nghe được giọng nói quen thuộc hai người cùng ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Hy với ánh mắt kinh ngạc không dám tin vào mắt mình, vì muốn xác nhận mình không nhìn lầm hay đang xuất hiện ảo giác thì lên tiếng xác nhận lại: "Con là Lạc Hy phải không?"
"Phải là con, con là Lạc Hy đứa bé tám tuổi hay đi đến đây chơi."
Hai người xúc động nhanh chân chạy đến vì chân bà còn ở bên trong bàn nên khi đứng dậy bị cản trở đã ngã nhào ra. Lạc Hy nhanh chân chạy đến đỡ bà: "Sao cô không cẩn thận gì hết, lỡ bị thương thì phải làm sao."
Nước mắt bà tuông xuống ôm chặt lấy Lạc Hy, ông nhìn vợ mình như vậy cũng quỳ xuống đặt tay lên lưng bà vỗ vỗ, ông quay sang nhìn cậu thanh niên vân còn đứng ở cửa lên tiếng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT