Ngay lúc tầng lớp cao cấp của thành Hắc Cốt đang tụ tập hóng chuyện, đồn đại rằng thành chủ của thành Bạch Ngân đã công khai treo thưởng một triệu vàng trên kênh thế giới để tìm tung tích cô con gái riêng thì Tô Dao Linh và người đàn ông kia cuối cùng cũng đã tận mắt nhìn thấy cái thành phố mới mà Tuyên Lưu từng nói: "Môi trường đẹp, giao thông thuận tiện."

Nói là thành phố, nhưng thà gọi là thị trấn thì hợp lý hơn.

Chỉ cần một cái liếc mắt là có thể nhìn thấy từ đầu thôn đến cuối thôn, tổng số công trình xây dựng không quá hai mươi cái.

Môi trường đẹp…

Không có tường thành, phía sau là rừng cây, trước mặt là bãi đất trống, tự nhiên và nguyên sơ.

Giao thông thuận tiện…

Trước cổng thị trấn chỉ có một con đường dẫn ra ngoài, ngoài ra chẳng còn đường nào khác.

Các công trình ở đây được xây bằng một loại đá xám lạ lùng, cao nhất cũng chỉ có hai tầng, còn lại đều là nhà một tầng.

Tuyên Lưu nhiệt tình giới thiệu: "Đây chính là thành phố nhỏ của Tiểu Tuyên đấy, đừng thấy chỗ chúng tôi nhỏ thế này mà coi thường nhé, những chỗ chức năng dành cho người chơi như đăng ký, nâng cấp, kích hoạt dị năng, trạm dịch chuyển... chỗ chúng tôi đều có đủ cả. Hiện giờ chỉ thiếu chút năng lượng thôi, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ kích hoạt được."

Tô Dao Linh nói: "Có khi nào, liệu có khả năng thành phố của cậu chỉ có bọn tôi là cư dân duy nhất hay không?"

Tuyên Lưu kéo mũ áo choàng xuống, cười gượng gạo nhưng vẫn không mất lịch sự, giơ tay về phía trước: "Sao, sao có thể chứ, các cô xem này, phía trước là bãi đất trống, mở rộng rất dễ dàng; phía sau có rừng cây, tài nguyên phong phú, nơi này tuyệt đối là mảnh đất phong thủy tốt đấy!"

Tô Dao Linh: "Thôi, lo làm việc chính đi."

777 thì thầm châm chọc: Xem cô chọn cái chỗ gì thế này, người ta thì đặt tên là thành Bạch Ngân, thành Hắc Cốt, còn cậu ấy thì gọi là thành phố nhỏ của Tiểu Tuyên, nghe hợp lý không? Gọi là thị trấn nhỏ của Tiểu Tuyên có vẻ hợp hơn đấy!

Nghe cứ như thành phố của người ta là siêu phẩm mô phỏng thành phố full 3D, còn chỗ này thì giống trò chơi quản lý 2D rẻ tiền vậy.

Tô Dao Linh: Nói thế thì đứa trẻ này sẽ buồn đấy.

777: ?

Cô trở nên tốt bụng thế này từ bao giờ vậy? Cô mềm lòng rồi sao? Không, cô chỉ đang diễn thôi!

Tuyên Lưu tiếp tục giới thiệu: "Bên này là nhà của các cô, không gian của chúng tôi rất dư dả (vì thực ra chẳng có mấy cư dân), nên mỗi người đều có một căn nhà riêng, cực kỳ chu đáo, bên trong còn có sẵn quần áo, khi nào các cô trở thành chủ nhà rồi thì có thể thay đồ."

Đó là một dãy khoảng mười căn nhà mái ngói đỏ nằm san sát nhau.

Người đàn ông kia thì không cần thay đồ, nhưng Tô Dao Linh lại phải đổi bộ đồ dính máu đang mặc trên người.

Sau đó, Tuyên Lưu dẫn họ đi đăng ký mã số ID, người đàn ông kia cũng là người chơi mới, anh ấy tên là Thẩm Diệc, 26 tuổi, sau khi đăng ký cũng là người chơi cấp 1, thuộc cấp độ [Tân Thủ].

Sau khi giúp họ đăng ký xong, Tuyên Lưu tò mò hỏi: "Anh Thẩm, tôi có thể hỏi một chút được không, anh, anh, anh nhìn trúng chỗ nào của tôi vậy?"

Dù cậu ấy có tự tin và lạc quan đến mấy, nhưng điều kiện ở đây rất rõ ràng, mấy ngày nay, cậu ấy vẫn chưa lôi kéo được một người chơi mới nào tới, vậy mà người đàn ông trước mắt...

Thẩm Diệc đứng đó, không nói lời nào, nhưng toàn thân lại toát ra khí chất của một đại thần, nhất là khi anh ấy ngẩng đầu lên, quét qua người khác bằng đôi mắt dài hẹp đẹp đẽ ấy, áp lực vô hình càng rõ rệt.

Quả nhiên, Thẩm Diệc lại nhìn cậu ấy với đôi mắt sắc lạnh.

Anh ấy hỏi: "Tôi nhìn trúng cậu á?"

Tuyên Lưu lập tức hiểu ra, gật đầu liên tục: "Thì ra hai người quen nhau à, thế thì càng tốt, trong thành của chúng ta còn một cư dân khác, sau này mọi người sẽ thân quen thôi."

Tô Dao Linh vừa xem bảng xếp hạng người chơi, vừa buột miệng đáp: "Tôi không quen anh ấy."

Tuyên Lưu: "Hả?"

Thẩm Diệc nói: "Tôi đi theo chỉ vì có một câu hỏi muốn hỏi cô ấy."

Anh ấy nhìn về phía Tô Dao Linh: "Cô làm thế nào mà chỉ vào phó bản một lần đã thăng lên cấp 2?"

Anh ấy nhận được đánh giá cấp S, cũng chỉ được có 300 điểm kinh nghiệm, vẫn còn thiếu hơn một trăm điểm nữa mới lên cấp.

Mà cô gái trước mặt này, thật sự có thể kiếm đủ 500 điểm kinh nghiệm sao?

Thành Bạch Ngân hay thị trấn tồi tàn này chẳng là gì đối với anh ấy, điều anh ấy quan tâm nhất là rốt cuộc cô đã làm thế nào.

Cách nhanh nhất để lên cấp, đó mới là điều duy nhất anh ấy quan tâm.

Ban đầu anh ấy còn nghĩ phải tốn chút thời gian mới moi được bí mật này từ miệng cô gái, ai ngờ Tô Dao Linh lại trả lời cực kỳ dứt khoát.

Dứt khoát đến mức khiến Thẩm Diệc cảm thấy cô gái này có vẻ vẫn chưa thích nghi được với bầu không khí tranh đấu sinh tồn trong thời mạt thế, hoàn toàn không có sự cảnh giác với người lạ.

Tô Dao Linh: "À, đơn giản thôi, cứ đánh nổ phó bản là được."

Tuyên Lưu: ...?

Đánh, đánh nổ phó bản?

Cậu ấy có nghe nhầm không vậy?

Tô Dao Linh vừa chỉnh thông tin cá nhân của mình, vừa lơ đãng trả lời: "Thật ra không phải là tôi đánh nổ, nhưng hệ thống cứ nhất quyết tính công đó cho tôi."

Cô cũng thấy bất đắc dĩ, cô biết trình độ "Tân Binh" hiện tại của mình, hoàn toàn không có khả năng đánh nổ cả tàu điện ngầm, nhưng nếu thế giới này có thể giao dịch, có thể mua và mang theo vật phẩm ra vào thì sau này đánh nổ thêm vài lần nữa cũng chẳng phải là không thể, dù sao thì đánh giá SS và phần thưởng hấp dẫn như thế, có ai không động lòng chứ.

777 nghe Tô Dao Linh bắt đầu tính toán chuyện đánh nổ phó bản tiếp theo, cảm thấy toàn thân lạnh buốt.

Cô là ác quỷ, thật sự là ác quỷ.

Phó bản không phải là không gian bình thường, kết cấu công trình cũng không phải kiểu bình thường, có một số không gian đặc biệt, 777 không thể xuyên qua, đồng nghĩa với việc, vũ khí bình thường cũng chẳng thể phá hủy, chính vì vậy Thẩm Diệc càng tò mò không biết cô đã làm thế nào.

Lúc này, Tô Dao Linh lại hỏi: "Lúc các anh đăng ký tên gọi, có phiền phức thế này không?"

Mã số ID là chứng nhận duy nhất của mỗi người chơi, rất phức tạp và dài dòng, để tiện cho việc xếp hạng và giao lưu, hệ thống sẽ cho phép người chơi đặt một biệt danh cố định, một khi đã chọn thì không thể thay đổi.

Thẩm Diệc đáp: "Không phiền, tôi đặt tên là Thẩm Diệc 0412."

Nghe dãy số phía sau thật sự rất thật lòng.

Kinh nghiệm của người chơi quyết định cấp bậc, số lượng kinh nghiệm cũng là tiêu chí quan trọng trong bảng xếp hạng, vì thế bảng xếp hạng người chơi vừa là xếp hạng thực lực, vừa là xếp hạng cấp độ.

Chơi game, nhất là kiểu chơi dễ gây rắc rối như cô, tất nhiên phải có biệt danh "ẩn thân", cho nên lúc nãy đăng ký, Tô Dao Linh đã chọn ID "Chột Mắt", kết quả là hệ thống báo tên đã có người dùng.

Tô Dao Linh: "..."

Chột Mắt 111.

[Biệt danh này đã có người đăng ký!]

Chột Mắt 123.

[Biệt danh này đã có người đăng ký!]

Cô mở bảng xếp hạng người chơi, phát hiện ID Chột Mắt đang đứng vị trí thứ 7.

Tô Dao Linh: Hay lắm, tôi thành bản sao rồi.

777 cười nghiêng ngả: Ai bảo người ta vào game trước cô, cô bị cướp biệt danh rồi ha ha ha ha, nhưng mà người này cũng đỉnh đấy, có thể vào top 7, chắc cấp bậc cao lắm.

Cuối cùng, Tô Dao Linh chọn cách "buông xuôi".

[0518 Tôi Chưa Từng Phản Bội Đồng Đội]

Ngày 18 tháng 5 là sinh nhật của cô.

[Đăng ký thành công!]

777 không cười nổi nữa.

Nó bỗng nhiên ý thức được, có một ngày vị chủ nhân gian xảo, nham hiểm và bỉ ổi này sẽ mang theo cái ID nghe cực kỳ ngớ ngẩn "0518 Tôi Chưa Từng Phản Bội Đồng Đội" xuất hiện ở top đầu bảng xếp hạng người chơi.

Bảng xếp hạng người chơi có thể mở bất cứ lúc nào, giống như thông tin cá nhân của người chơi.

Không chỉ cô có thể nhìn thấy, mà những người có tên trên bảng xếp hạng, tất cả người chơi đăng ký đều có thể nhìn thấy.

Thẩm Diệc thì ở lại tiếp tục tìm hiểu mọi thứ liên quan đến thế giới này, còn Tô Dao Linh lên cấp 2, có thể kích hoạt dị năng, Tuyên Lưu dẫn cô tới chỗ kích hoạt dị năng, sau đó mở ra một pháp trận ánh sáng.

Đây là pháp trận tăng cường thể chất và kích hoạt dị năng.

Đầu tiên phải tăng cường thể chất.

Lần đầu tiên kích hoạt dị năng, người chơi sẽ có 24 điểm thuộc tính cơ bản, có thể phân phối vào sáu loại thuộc tính, mỗi lần lên cấp sẽ được thêm 20 điểm thuộc tính tự do, rõ ràng trong thế giới này, việc lên cấp là một quá trình cực kỳ gian nan.

Lấy người bình thường làm ví dụ, dù có chơi tốt, được đánh giá cấp C [Tầm thường vô vị], cũng chỉ nhận được 80 điểm kinh nghiệm, mà để lên cấp 2 cần tới 500 kinh nghiệm, nghĩa là phải trải qua ít nhất 6 phó bản.

Còn muốn lên cấp 3 thì càng khó hơn, cần tới 1000 điểm kinh nghiệm!

Nếu biểu hiện hơi kém một chút, ít nhất phải cày cả chục phó bản.

Mấy phó bản kiểu chỉ cần sơ sẩy là có thể mất mạng như thế này, khác xa với phó bản trong game bình thường, nếu không đủ mạnh, chắc chắn không thể trụ nổi sau mười mấy lần vào phó bản.

Điểm thuộc tính mà người chơi cộng thêm vào cơ thể sẽ tăng theo tỷ lệ, người vốn đã phản ứng nhanh, cộng thêm một điểm vào thuộc tính đó, phản ứng sẽ càng nhanh hơn, còn người vốn phản ứng chậm, cộng thêm một điểm thuộc tính, tốc độ phản ứng sẽ được cải thiện, nhưng mức độ cải thiện không thể nào bằng người vốn đã nhanh.

Cuối cùng, vẫn là đánh giá năng lực vốn có của người chơi. Có thể ban đầu chênh lệch không lớn, nhưng khi điểm thuộc tính tăng lên nhiều, khoảng cách giữa các người chơi sẽ ngày càng xa.

Tô Dao Linh không nghĩ nhiều, phân phối hết 24 điểm thuộc tính của mình.

[Người chơi: 0518 Tôi  Chưa Từng Phản Bội Đồng Đội]

Sức mạnh: 5 

Tốc độ: 5 

Thị giác: 1 

Thính giác: 1 

Cường độ cơ thể: 4 

May mắn: 8 

777: ? Cô định phân bố lệch thế này à?

24 điểm thuộc tính, hầu hết người chơi sẽ phân bổ đều, mỗi loại 4 điểm.

Nhưng Tô Dao Linh lại cảm thấy, phân bổ đều nghĩa là tầm thường.

Độ bền cơ thể đảm bảo cô không dễ chết, sức mạnh và tốc độ giúp cô tiện bề đánh đập đối thủ, may mắn giúp cô may mắn có cơ hội đánh đập đối thủ, còn về thính giác và thị giác, bản thân cô vốn đã khá tốt.

777: "..."

Cuối cùng nó cũng hiểu vì sao 334 lại bị cô gái "yếu đuối" này đè ra đánh trên tàu điện ngầm rồi.

Cô, đúng là một con ác quỷ!

Với kinh nghiệm và cấp bậc hiện tại, cô vẫn chưa thể lọt vào bảng xếp hạng người chơi, hơn nữa Tô Dao Linh cũng cảm thấy bảng xếp hạng này chẳng có ý nghĩa gì, sống không nổi thì mọi thứ chỉ là tờ giấy lộn.

Tiếp theo, chính là giai đoạn mà 777 mong chờ nhất…

Kích hoạt dị năng.

Dù là dị năng thuộc ngũ hành nào thì nó tin cũng sẽ giúp Tô Dao Linh thuận lợi hơn trên con đường đánh đập đối thủ, nếu là dị năng đặc biệt thì càng tốt, chỉ cần không phải mấy cái kỹ năng vô dụng kiểu Thành Chủ là được, đây đâu phải chuyện xây thành trồng trọt, cái nó muốn là sức mạnh, là quyền kiểm soát.

Pháp trận ánh sáng bắt đầu biến đổi, ban đầu là ánh sáng đỏ, Tuyên Lưu đứng ngoài trận nhìn mọi thứ, vì không có đủ Đá Sương Mù để duy trì pháp trận, nên cậu ấy đành dùng chính năng lượng của mình, nhưng nếu dùng quá đà thì sẽ rơi vào trạng thái suy yếu trong một thời gian dài.

May mà cậu ấy không cần vào phó bản mạo hiểm, nên cũng không quá lo.

Đây là một trong số ít cư dân của thành phố, cậu ấy nhất định phải thể hiện thật tốt.

Phải biết rằng, người chơi có thể bị trục xuất khỏi thành phố, hoặc tự bỏ tiền ra mua đạo cụ giá cao để chuyển đổi thành phố của họ.

Tất nhiên cậu ấy sẽ không đuổi cư dân mới, nhưng không thể đảm bảo người ta sẽ không tự bỏ đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play