Lời nói của Hoắc Tư Niên có ẩn ý, thậm chí còn có phần chưa đã thèm, Mạnh Ninh vừa nghe thì những giọt nước mắt như trân châu lại chảy càng nhiều, đôi chân dài trắng nõn đạp đá lung tung, trên đùi lại có hai dấu tay vừa chói lọi vừa mập mờ.
“Anh đúng là… Càng lúc càng đáng ghét…!”
Thời gian dạy học mới vừa rồi quá dài, Hoắc Tư Niên vẫn rất đau lòng, không đợi Mạnh Ninh trong lòng đấm anh, anh đã bế người từ trên giường lên theo kiểu bế công chúa, đi đến phòng tắm rửa mặt, giúp cô rửa sạch cẩn thận nơi ướt đẫm đó.
Mạnh Ninh sắp mắc cỡ gần chết, có vài chỗ sao lại có thể hôn bằng miệng cơ chứ, cố tình cái tên này còn cứ thích lấy đầu lưỡi chọt chọt cô.
Trong suốt quá trình không thể miêu tả thành lời vừa rồi, Mạnh Ninh không nói rõ được cô có cảm giác gì, chỉ cảm thấy vừa kỳ lạ vừa bối rối, giống như một cô học trò nhỏ lén phụ huynh làm chuyện xấu, ê ẩm tê dại, còn có chút cảm giác khác thường khiến người ta bẽ mặt. Cô không khống chế được chính mình, chỉ có thể khóc thút tha thút thít thành tiếng để che giấu cảm giác xấu hổ và vì bại lộ cảm xúc chân thật của chính mình, còn có đôi chân run lên kia nữa.
Hoắc Tư Niên cầm chiếc khăn lông ngâm nước ấm kiên nhẫn tỉ mỉ lau giúp cô. Mạnh Ninh mở to đôi mắt ngập nước, hốc mắt ửng đỏ ướt dầm dề, uất ức mà nhấp môi, luôn muốn dời chân đi, rất sợ người nào đó nhìn mình chằm chằm lâu rồi, cô sẽ không khống chế được mà lại hưng phấn.
Hoắc Tư Niên túm lấy mắt cá chân gầy guộc của cô, lòng bàn tay nóng bỏng dán lên làn da mỏng và mẫn cảm của Mạnh Ninh, đè thấp giọng, khàn khàn nói: “Ngoan, đừng khóc được không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT