Biết Mạnh Ninh muốn cùng về nhà với Hoắc Tư Niên, trên mặt Tưởng Ý Hoan và Tôn Dĩnh xẹt qua một tia hưng phấn có thể thấy được rõ ràng, đều bày ra dáng vẻ vô cùng thông cảm.
Tưởng Ý Hoan cho cô một ánh mắt kiên định: “Cậu yên tâm đi, nếu có kiểm tra phòng thì cứ giao cho bọn tớ.”
Tôn Dĩnh giống như gà con mổ thóc, cực kỳ đồng ý.
Các bạn cùng phòng tích cực như thế, nhất là trên mặt còn treo ý cười sâu xa khiến cho mặt Mạnh Ninh hơi nóng lên.
Sau khi tạm biệt các cô ấy xong, Hoắc Tư Niên lái xe đưa Mạnh Ninh về nhà, hai người ngoài ý muốn không nói với nhau lời nào, trong bầu không khí trầm mặc yên tĩnh ở trong xe dường như có chút vi diệu khó thể tả được thành lời.
Mạnh Ninh giả vờ bình tĩnh mà lén nhìn Hoắc Tư Niên ở bên cạnh, người đàn ông vô cùng tập trung lái xe, sống lưng thẳng tắp, những cảm xúc trên mặt cũng cực nhạt, cũng không chủ động bắt chuyện với cô. Mạnh Ninh phồng má, chậm rãi thu hồi ánh mắt, định sẽ làm dịu bầu không khí trong xe xuống một chút, vì thế mở bluetooth của di động lên, kết nối với loa trên xe, bật bài hát tiếng Anh mà ngày thường Hoắc Tư Niên thích nghe nhất lên.
Xe chậm rãi ngừng ở một chỗ ngã tư đường, âm nhạc vang lên bên tai, Hoắc Tư Niên ghé mắt nhìn Mạnh Ninh đang cúi đầu mân mê di động ở bên cạnh, khóe môi hơi lộ ra ý cười nhàn nhạt, nhân lúc vẫn còn ba mươi giây dừng đèn đỏ, anh vươn tay, cầm lấy bàn tay trái mềm mại mảnh khảnh của cô gái nhỏ nắm trong lòng bàn tay, mập mờ ám chỉ mà nhẹ nhàng nhéo nhéo tay cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play