Hoắc Tư Niên cũng đã nói như vậy rồi, Mạnh Ninh đành phải tin anh thêm một lần nữa, thế là hai người ngồi chung một chỗ.
Cáp treo chậm rãi đi xuyên qua giữa làn sương trắng lượn lờ, vừa cúi đầu là nhìn thấy trọn vẹn cảnh tuyết, còn có khu trượt tuyết liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối. Trong tuyết có rất nhiều bóng người mặc đồ trượt tuyết, chân đạp ván trượt tuyết, cầm gậy trượt từ trên cao nhảy xuống, dáng người nhẹ nhàng nhanh nhẹn, giây phút họ rơi xuống tuyết như cá bơi vào nước, vô cùng linh hoạt lưu loát.
Mạnh Ninh kéo cửa sổ, ánh mắt hướng thẳng về phía đó, tưởng tượng mình cũng có thể trượt xuống đường tuyết nhanh như tia chớp giống bọn họ. Nhưng trên thực tế thì cô chính là người còn không dám chạy trên tuyết vào mùa đông, bởi sợ không để ý là sẽ bị ngã nhào.
Thấy cô gái bên cạnh nhìn chăm chú, Hoắc Tư Niên lạnh nhạt nói: “Hằng năm có không ít vận động viên chuyên nghiệp đến đây huấn luyện.”
Nhìn vào hành động chuyên nghiệp của nhóm người phía dưới, tám chín phần mười là vận động viên.
Mạnh Ninh gật đầu như đang suy nghĩ gì đó, bảo sao họ có thể dễ dàng xoay ngược trên sân trượt tuyết dài mấy chục mét, ván trượt tuyết dưới chân và người dường như cũng đã hòa làm một.
Rốt cuộc cáp treo cũng đã lên đến đỉnh núi, hai người đi ra ngoài, ngay phía trước chính là đài quan sát trên đỉnh núi, ở nơi đây có không ít du khách đang chụp hình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT