Người đàn ông trước mặt nói tiếng Đức rất chuẩn và lưu loát, đôi môi mỏng cử động, nói bằng giọng nhẹ nhàng lưu luyến, như thể đang nói những lời ái ân dịu dàng nhất trên đời.
Sống lưng của Mạnh Ninh cứng đờ, hai má thầm nóng lên, các ngón tay đang buông thõng hai bên người cũng vô thức co lại, tiếng tim đập dồn dập như sấm át đi tiếng thở dốc nặng nề.
Cô ngước mắt nhìn Hoắc Tư Niên, cánh môi hồng nhạt hé mở, cổ họng đã lâu không nói chuyện có chút nghẹn, cô nhẹ giọng hỏi: “Anh nói vậy là có ý gì?”
Đôi môi của Hoắc Tư Niên chầm chậm cong lên, ngọn đèn tường ngoài hành lang tỏa ra ánh sáng vàng mờ nhạt, phản chiếu khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông. Bóng dáng một cao một thấp  của hai người hắt lên tấm thảm mềm mại, từ từ dài ra rồi hòa vào làm một.
“Có ý là chúc ngủ ngon.” Sắc mặt của Hoắc Tư Niên không chút thay đổi, đáp lời nhìn nghiêm túc hết biết.
Mạnh Ninh mở miệng, nhưng lời nói lần nữa trôi tuột vào trong, thầm oán trách trong lòng, làm gì có chữ chúc ngủ ngon nào mà lại phát âm dài đến vậy, gạt con nít chắc.
Mạnh Ninh mím môi không nói gì, không tỏ ý kiến gì với lời giải thích của Hoắc Tư Niên mà chỉ đỏ mặt ấp úng: “Anh ngủ ngon, nghỉ ngơi sớm đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play