Rất nhanh buổi học đã trôi qua, cả đám hú hét kéo nhau ra về, Bảo An và Minh Khang cầm cặp đứng dậy, đá ghế đứa phía trước nói,: "về chung luôn không",
Nhật Nguyên vội cất điện thoại, vát cặp lên vai nói: "đi đi", nhóc nói lớn về phía bàn trước, hỏi: “Đi không, tao chở về Tuấn”
Giọng nói trước trước vang lên: "ồ, chờ tí tao điện tài xế khỏi chở", Nhật Nguyên đù một tiếng, hỏi: "đù, xe mẹc đưa rước không đi, hy sinh vì anh em thế".
Anh Tuấn trả lời: “bình thường thôi, đừng làm quá vấn đề”
Nhật Nguyên cười cười, đáp: "dạ dạ, lẹ lên ông tướng"_
Cả bốn đứa đi ra khỏi phòng học, đi dọc đường không ít người quay đầu dòm bộ tứ thanh niên đẹp trai này. Tới chổ đỗ xe, cậu chán nản đá hòn đá dưới chân chờ hắn dắt xe ra.
Bỗng vai bị đụng một cái rõ đau, cậu cau mày quay đầu nhìn. Chậc lại là thằng nhãi Huy nữa, cậu thắc mắc hỏi: “Bộ mắt mày mọc dưới mông à, hay mắt chỉ nhìn được đồng loại chứ con người là mày nhìn không ra à”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT