Nhắc đến vấn đề có muốn hay không, cô bảo mẫu nhỏ rõ ràng rất khẩn trương, cô tắt chuông báo trên điện thoại và giơ tay giải thích.
An Hạ: Đến giờ ăn tối rồi.
Mặt trời sắp lặn, bây giờ đã là chạng vạng, giữa trưa lúc trên đường đi, Yến Bắc Thần đều không ăn cái gì, hiện tại ăn chút gì đó thôi
Yến Bắc Thần hướng mắt về phía cửa sổ, nhìn cảnh hoàng hôn dịu dàng sau lớp rèm mỏng, rồi ngồi dậy khỏi giường.
_________
Sau khi ngủ cả buổi trưa, tinh thần của Yến Bắc Thần đã tốt lên rất nhiều. Ngoại trừ lúc bị đánh thức mang theo chút tính khí khi rời giường, sau khi thay quần áo đi vào nhà ăn, đã gần như khôi phục lại bình thường, ngay cả sắc mặt tái nhợt khi ngủ say cũng trở nên hồng hào.
Yến Bắc Thần đưa tay lên xoa xoa tóc rồi bước vào nhà ăn. Trong nhà ăn, cô bảo mẫu nhỏ đã chuẩn bị sẵn sàng. Mặt trời lặn, dư quang rơi vào trên bàn ăn, trên đó đặt bữa tối mới vừa làm. Sau khi bày biện xong, cô bảo mẫu nhỏ “vèo” một cái rời khỏi nhà ăn.
Yến Bắc Thần: “...”
Trong nhà ăn chỉ còn lại Yến Bắc Thần. Anh ngẩng đầu nhìn về hướng cô vừa rời đi. Anh bước tới bàn và ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống, anh gọi một tiếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT