Edit Ngọc Trúc
Ban đầu, tướng mạo của Tuân Hạo không thể nói là quá tệ, nhưng cũng chẳng đến mức tốt đẹp gì, nhiều nhất chỉ có thể tính là kiểu người an phận với chút của cải nhỏ.
Huống hồ Thiên Đình của anh ta tối nghĩa, mệnh cung có thiếu, không chỉ con cái thưa thớt mà khi về già còn dễ bị bệnh tật đeo bám. Tuy rằng không ảnh hưởng đến thọ mệnh, nhưng cũng đủ khiến người ta sống không yên ổn.
Nhưng hôm nay vừa gặp lại, tướng mạo của Tuân Hạo đã thay đổi đáng kể. Tiền tài cung và phu thê cung vẫn không có gì biến động, nhưng cung tật ách từng có dấu hiệu tối tăm lại trở nên sáng sủa, liên quan đến cung con cái cũng trở nên trơn tru mượt mà ——
Điều này có nghĩa là, sau này Tuân Hạo có lẽ vẫn chỉ có chút ít tài lộc, nhưng hai kiếp số lớn là “con cái thưa thớt” và “già yếu bệnh tật” đã được hóa giải.
Hơn nữa, nhìn kỹ thì cung con cái của anh ta còn ẩn hiện một tia ánh sáng, chỉ cần Tuân Hạo tiếp tục tích thêm âm đức, không chừng sang năm đã có thể mời khách dự tiệc trăng tròn của con mình.
—— Mới chỉ vài ngày thôi mà tướng mạo một người đã thay đổi đến vậy. Dung Cảnh không khỏi nhìn Tuân Hạo thêm mấy lần, ánh mắt cuối cùng rơi xuống đôi mắt của anh ta.
Ánh mắt kia mang theo thanh quang nội liễm, rõ ràng là tướng mạo của một người đã hoàn toàn tỉnh ngộ, muốn sửa đổi để làm lại từ đầu.
“…… Dung tiên sinh, sao vậy?” Bị Dung Cảnh nhìn chằm chằm như thế, Tuân Hạo thoáng ngừng một chút, có chút căng thẳng mở lời hỏi.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT