Dung Cảnh và nhóm cậu rất nhanh đã trông thấy bóng dáng Dung Ngọc và Tô Bình ở khu nước cạn bên bãi đá ngầm.
Thật ra, bọn họ cũng không phải luôn ở đây. Sau khi tự mình đi một vòng quanh đảo, lại vô tình đi lệch hướng với nhóm Dung Cảnh. Vất vả lắm mới đến được rừng dừa, thì lại chẳng tìm thấy dụng cụ để hái dừa.
Cuối cùng vẫn là Tô Bình đưa ra đề nghị:
“Bên bãi đá ngầm có rất nhiều hàu và cua nhỏ. Chúng ta cũng đã tìm được dụng cụ, chi bằng quay lại đó nhặt thêm một ít hàu và sò. Lúc về có thể đem đổi với tổ khác lấy ít nguyên liệu nấu ăn.”
Bởi vì hôm đầu tiên đến đảo đã xảy ra xung đột giữa Dung Ngọc và Dung Cảnh, nên lúc nói chuyện, Tô Bình rất cẩn trọng, không nhắc đích danh Dung Cảnh mà chỉ mơ hồ nói “tổ khác”.
Nhưng dù nhặt được nhiều hàu và sò đến đâu, thì lượng thịt cũng chẳng đủ để làm nguyên liệu chính. Nếu tổ của Dung Cảnh thật sự đã tìm được nguyên liệu chính, thì cuối cùng bọn họ vẫn phải giao tiếp với đối phương, tốt nhất là có thể trao đổi được một ít.
Dung Ngọc nghe khẩu khí đó liền đoán được Tô Bình đang nghĩ gì. Cậu ta nhẹ nhàng cười, khẽ cụp mắt xuống, như muốn chứng minh rằng mình sẽ không gây rắc rối:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT