"Đồ của thằng Chính Phú tôi đều giữ lại riêng cho nó rồi. Nhưng con Liên Hoa nó đáng thương lắm. Hơn nữa, cái vòng tay này vốn là đồ trang sức của phụ nữ, con dâu làm sao có thể thân thiết bằng con gái ruột được chứ? Cuộc sống của con Liên Hoa khó khăn như vậy, chẳng lẽ chúng ta làm cha làm mẹ lại nỡ lòng trơ mắt nhìn sao?"
Bà Cố Đại Mai cũng không phải là người quá trọng nam khinh nữ. Con trai hay con gái chẳng phải đều do bà ta dứt ruột đẻ ra hay sao? Đứa con mà bà ta thiên vị nhất chính là đứa có cuộc sống khổ cực nhất. Hoàng Liên Hoa lại rất biết cách kể khổ, nên bà Cố Đại Mai lại càng thiên vị cô ta hơn một chút. Có thứ gì tốt cũng thích giấu riêng cho cô ta. Trên thực tế, Hoàng Liên Hoa có lẽ mới là người có cuộc sống thoải mái nhất trong số mấy chị em.
"Bà cứ nuông chiều nó đi! Sớm hay muộn cũng có ngày nó bay lên trời chọc thủng cả bầu trời cho mà xem." Hoàng Vệ Đông lẩm bẩm nói hai tiếng. Hiệu trưởng Lưu đã đến báo cáo tình hình rồi. Đứa con gái "tốt đẹp" đó của ông ta ngay trong ngày đầu tiên đi dạy đã chọc tức khiến hai vị giáo sư bỏ đi mất. Tuy rằng nếu giấu kín chuyện này thì cũng sẽ không phải là vấn đề gì quá lớn, nhưng Hoàng Vệ Đông vẫn cảm thấy không vui vẻ gì. Con nói mấy đứa trẻ con làm gì chứ? Con cứ ngoan ngoãn làm giáo viên tiểu học của con không tốt hay sao? Không nên đi hơn thua với mấy đứa trẻ con nhà người ta làm gì.
"Ông cũng đừng nói nữa! Tôi đã hỏi thăm kỹ rồi. Mấy đứa nhỏ đó hoàn toàn không có quan hệ họ hàng gì với hai vị giáo sư kia cả. Nhiều lắm thì cũng chỉ là ở gần nhau hơn một chút mà thôi. Tôi cũng mặc kệ! Ông cứ nghe con Liên Hoa nó kể thử mà xem, cái miệng của mấy đứa nhỏ đó hư hỏng lắm. Ngày khác tôi nhất định phải gọi điện cho lão Uông Hữu Quý của đội bảy bọn họ, bảo ông ta phải dạy dỗ cho mấy đứa nhãi con khốn kiếp có mẹ sinh mà không có cha dạy đó một trận ra trò mới được."
Bà Cố Đại Mai khóa kỹ chiếc rương lại rồi cất về chỗ cũ, xoay cái eo mập mạp của mình rồi lắc hông bò lên giường, tiện tay tắt luôn ngọn đèn dầu.
"Để sau hẵng nói." Hoàng Vệ Đông trả lời qua loa với bà vợ vài câu. Theo cái nhìn của ông ta, đây đều là những chuyện nhỏ nhặt. Điều quan trọng nhất bây giờ chính là, làm thế nào để trước khi mình nghỉ hưu, có thể đẩy được cậu con trai út lên vị trí tốt hơn.
Hai vợ chồng lại trò chuyện thêm một lát nữa, rất nhanh cơn buồn ngủ đã kéo đến. Tiếng ngáy của người này còn to hơn người kia, giống như đang thi đấu với nhau vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT