Thấy hai môn học khó nhằn nhất đã được hai vị giáo sư nhận lấy, Hoàng Liên Hoa và Triệu Kiến Hồng khỏi phải nói là vui mừng đến mức nào. Các cô vốn đã không tình nguyện dạy những môn học đau đầu này. Dù sao thì dạy tốt hơn cũng chẳng thấy cấp trên thưởng thêm đồng nào. Không chút do dự, các cô đồng ý ngay, hơn nữa còn chọn luôn môn Tư tưởng Đạo đức đơn giản nhất.
Môn học này trước đây chủ yếu là học thuộc lòng các lời trích dẫn của Chủ tịch, ca ngợi Chủ tịch, ca tụng Chủ tịch, chẳng có chút hàm lượng kiến thức thực tế nào. Có những lúc không kiên nhẫn dạy, các cô còn lấy cuộn len mang từ nhà ra đan áo mới, để mặc cho đám trẻ con chạy ra ngoài chơi tự do.
Đến lúc đó, hai người cùng phụ trách môn Tư tưởng Đạo đức của cả năm lớp, thế thì còn mệt mỏi kiểu gì được nữa? Một tháng lĩnh mười lăm đồng tiền lương chẳng khác nào nhặt được tiền từ trên trời rơi xuống.
Người duy nhất còn do dự chính là hiệu trưởng Lưu. Thực ra không phải ông lo lắng hai vị giáo sư sẽ đoạt quyền. Vị trí hiệu trưởng quèn này có lẽ người ta cũng chẳng thèm để vào mắt. Ông chỉ băn khoăn liệu có khiến họ quá mệt mỏi hay không. Nhưng suy đi tính lại, nếu môn Ngữ văn và môn Toán của cả năm lớp đều do hai vị giáo sư phụ trách, vậy thì nền tảng kiến thức của học sinh sẽ vững chắc đến nhường nào! Nhất là những đứa trẻ lớp một, tương lai chẳng phải sẽ dễ dàng thi đậu vào trường trung cấp hơn sao? Mặc dù thành tích đó sẽ được tính cho trường cấp hai, nhưng người trong công xã có mắt nhìn, chẳng phải sẽ ghi nhớ rằng trường tiểu học của họ rất tốt sao? Bản thân ông là hiệu trưởng cũng được thơm lây. Nghĩ thông suốt rồi, ông cũng không tìm ra lý do gì để phản đối nữa.
"Nếu hai vị đã nói như vậy, vậy thì cứ quyết định thế đi. Tôi sẽ phụ trách dạy môn Tự nhiên cho mấy đứa nhỏ. Năm giáo viên chúng ta, tổng cộng năm lớp. Chẳng qua thầy Hải và cô Lan tuổi đã cao, sau này cô Hoàng sẽ phụ trách các hoạt động thường ngày của học sinh lớp một và lớp hai, cô Triệu phụ trách lớp ba. Về phần tôi thì phụ trách lớp bốn và lớp năm. Phân công như vậy chắc cũng không khiến mọi người quá vất vả."
Hiệu trưởng Lưu dứt lời lại phân công thêm một vài nhiệm vụ cụ thể cho các giáo viên. Hoàng Liên Hoa và Triệu Kiến Hồng cũng không có ý kiến gì. Cái gọi là hoạt động thường ngày cũng chính là môn Thể dục cùng với những việc lặt vặt như giữa trưa sắp xếp cho bà cụ nấu bếp hâm cơm cho bọn nhỏ. Những việc này các cô đều đã làm quen rồi, cũng không có gì phàn nàn.
Hải Đại Phú cũng không phản đối. Vừa nãy ông đưa ra ý kiến của mình thực tế cũng đã rất mạo hiểm. Dù sao thì tính cách của mấy giáo viên trong trường tiểu học này rốt cuộc ra sao, họ cũng chưa biết rõ. Lỡ như người ta không thích bị người khác phản bác ý kiến, vì thế mà ghi hận họ thì sao? May mắn là hiện giờ xem ra yêu cầu của mình dường như được mọi người vui vẻ chấp nhận, không ai tỏ vẻ phản đối. Nhưng mức độ như vậy cũng gần đủ rồi. Nếu không, vừa mới đến trường đã tỏ ra hống hách, khoa tay múa chân, hiệu trưởng người ta còn tưởng rằng bạn có ý kiến với ông ta, về sau sẽ khó mà hòa hợp được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT