"Cô à, nhà anh hai của tôi sao lại không phải là nhà của tôi được chứ?" Lăng Mỹ Lệ cười gượng gạo. Cô ta cũng tự trách mình quá xuất sắc, mới lần đầu gặp mặt đã bị các nữ thanh niên trí thức nhỏ nhen này ganh ghét rồi. Chắc chắn bọn họ sợ đồng chí La sẽ thích cô ta nên mới cố tình gây sự. Cô ta sẽ không để bọn họ được toại nguyện đâu.
"Đồng chí nữ này, có phải cô có ý kiến gì với tôi không? Nếu cô có ý kiến gì thì có thể nói thẳng trước mặt tôi, đừng có tỏ thái độ kỳ quặc như vậy nữa."
Lăng Mỹ Lệ nói khóc là khóc ngay được. Chỉ cần hít vào thở ra vài cái, vành mắt đã bắt đầu rưng rưng ngấn lệ rồi.
Lăng Điềm rùng mình một cái, tiếp tục gặm chiếc bánh mè giòn tan trong tay như một chú chuột nhắt, còn không quên đưa cho chị cả và em trai mỗi người một miếng. Kỹ năng diễn xuất này hơi cường điệu, giọng nói lại quá giả tạo. Nhưng nếu được mài giũa thêm, vài năm nữa cũng có thể đủ sức cạnh tranh với các "bạch liên hoa" trên phim chiếu mạng rồi. Sinh ra ở thời đại này đúng là quá thiệt thòi cho cô ta.
"Khụ khụ." Hải công công cảm thấy rất đau đầu. Ông ta đã không còn ở trong hậu cung nữa rồi, tại sao vẫn cứ phải xem mấy màn cung đấu rẻ tiền này chứ?
"Khi nãy chúng ta đang nói đến đâu rồi nhỉ?" Bây giờ ông ta là một vị giáo sư già điềm đạm, học rộng tài cao. Ông ta nhất định phải làm một tấm gương sáng cho Tiểu Thái Tử noi theo. Hải công công cố gắng kiềm chế những lời chửi thề tục tĩu của năm châu bốn bể mà ông đã học được khi còn làm thái giám trong cung, bình tĩnh chuẩn bị coi Lăng Mỹ Lệ như không khí.
Gần đây, ông ta và vợ cũng đã nghe được đại khái tình hình của gia đình họ Lăng từ những người dân trong thôn đến giúp xây nhà. Họ hiển nhiên biết rõ bản chất của những người sống trong căn nhà cũ đó là như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT