Thôn Đường Thạch có một vị đội trưởng sáng suốt như Uông Hữu Quý. Vào thời điểm cao trào của Cách mạng Văn hóa trước đây, ông cũng không để dân làng bỏ bê công việc đồng áng để hưởng ứng các phong trào cách mạng rầm rộ. Mỗi lần cấp trên ra chỉ thị mới, ông chỉ yêu cầu những người có "vấn đề" bị điều về cơ sở cải tạo viết một bản kiểm điểm nhận lỗi tượng trưng, ngoài ra mọi việc vẫn diễn ra như bình thường. Ngoại trừ điều kiện sống có phần kém hơn và công việc lao động vất vả hơn một chút, cuộc sống của họ thực tế không khác biệt nhiều so với những người dân làng khác. So với việc bị điều đến những địa phương khác, ngày đêm bị đấu tố, phê bình, thì nhóm người được đến thôn Đường Thạch đã là vô cùng may mắn.
Tuy nhiên, dù vậy, với tư cách là đại diện tiêu biểu cho những "phần tử xấu" của thời kỳ đó, dân làng dù không bức ép họ thì cũng không tỏ ra quá thân cận, gần như là giữ khoảng cách càng xa càng tốt, sợ đến gần sẽ bị liên lụy.
Trước kia thì thờ ơ lạnh nhạt, giờ người ta được minh oan lại xúm vào làm thân, không phải ai trong thôn cũng có thể mặt dày làm vậy, hiển nhiên sẽ cảm thấy có chút ngượng ngùng. Nhưng may mắn là hai vợ chồng giáo sư Hải đều là người làm công tác văn hóa, tính tình hiền hòa, rộng lượng, không hề so đo những chuyện đã qua. Cách tiếp xúc của họ không hề tỏ ra khó chịu hay kiểu cách, khiến người trong thôn càng thêm nể trọng.
"Kim Chi đấy à, cô cũng đến giúp chú Hải xây nhà đấy à?"
Mọi người đang tập trung tại khu đất để giúp hai vợ chồng giáo sư hoạch định phần móng nhà, đào đất, đắp nền. Phụ nữ thì phụ giúp những việc lặt vặt, thỉnh thoảng hỗ trợ đàn ông khuân vác vật liệu. Họ vừa mới nghĩ rằng sau này vợ chồng giáo sư Hải sẽ trở thành hàng xóm của Vạn Kim Chi, chắc chắn cô ấy sẽ đến giúp một tay. Người này đúng là linh thật, vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay.
"Dạ phải ạ. Chú Hải, thím Lan, sau này mọi người đều là hàng xóm láng giềng với nhau rồi, có việc gì cần giúp đỡ cứ đến tìm cháu nhé. Chuyện khác cháu không dám nhận chứ sức vác củi, gánh nước thì cháu có thừa ạ."
Vạn Kim Chi thầm tính toán, sau này họ là hàng xóm của nhau. Hai vị giáo sư tuổi đã cao, củi đóm trong thôn phân phát có lẽ đủ dùng nhưng nước sinh hoạt lại là một vấn đề đáng quan tâm. Hai người họ dường như không có ý định đào giếng riêng. Vậy thì mỗi ngày mình gánh nước đổ đầy vại cho họ. Đây quả là một quyết định sáng suốt. Ôi trời, sao mình lại thông minh đến vậy cơ chứ!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play