Cô ta nào biết chị dâu hai nhà mình đang thầm đánh giá thấp mình, cảm thấy cô ta không xứng với mấy đứa trẻ ngoan ngoãn kia. Cô ta vẫn e thẹn, ngượng ngùng hỏi Vạn Kim Chi về người mình đã để ý.
"Lần trước em tình cờ gặp đồng chí La Quán Thanh thuộc đội thanh niên trí thức trên đường, trông anh ấy có vẻ là người rất tốt ạ." Chỉ vỏn vẹn một câu như vậy, không nói thêm gì nữa.
Dù tự tin như Lăng Mỹ Lệ cũng vẫn mang trong mình sự e dè cố hữu của một cô gái. Mặc dù xã hội hiện nay đã khuyến khích tự do yêu đương, nhưng ở nông thôn, số cặp đôi được tự do tìm hiểu vẫn không nhiều. Hầu hết đều do cha mẹ hai bên xem mắt, sắp xếp cho đôi trẻ gặp mặt một lần. Chỉ cần đối phương không quá xấu xí đến mức không dám nhìn mặt, lại biết làm việc, thì cuộc hôn nhân cứ thế được định đoạt. Lăng Mỹ Lệ cũng chưa đủ can đảm để làm ầm lên rằng mình thích La Quán Thanh. Con gái mà chủ động theo đuổi con trai như vậy thì mất mặt lắm.
"Đúng là rất tốt."
Vạn Kim Chi không ngờ cô em chồng mình cũng có mắt nhìn đấy chứ. Đồng chí La đúng là một người ưu tú. Cậu nhóc đó là người tích cực tặng tiền và phiếu nhất trong đám thanh niên trí thức.
Chỉ vậy thôi sao? Lăng Mỹ Lệ mong đợi nhìn chị dâu hai, chẳng lẽ không có thêm thông tin gì khác nữa hả?
Ví dụ như trình độ học vấn của đối phương thế nào? Cha mẹ anh ta làm nghề gì? Gia đình có mấy anh chị em? Thu nhập ra sao? Nhà ở trên huyện có lớn không? Cha mẹ có đủ mối quan hệ để giúp anh ta trở về thành phố không? Chỉ nói qua loa mấy chữ "rất tốt" là đã muốn đuổi cô ta đi rồi sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT