Hiện tại đã là cuối tháng Tám, thời tiết không còn nóng nực như giữa hè nữa. Buổi tối có chút gió heo may se lạnh. Vừa nãy Lăng Mỹ Lệ chỉ mặc một chiếc áo cộc tay và quần lửng, gió thổi qua khiến cô ta không khỏi rùng mình, đầu óc cũng tỉnh táo hơn một chút.
Vừa rồi rõ ràng là nhà của mình, dựa vào đâu mà cô ta lại bị chọc tức đến mức phải bỏ chạy, chứ không phải là đám người Vạn Kim Chi bị cô ta đuổi đi?
Lăng Mỹ Lệ tức giận đến run cả người. Cô ta dậm mạnh chân xuống đất, nhặt một cục đá bên đường lên ném mạnh sang một bên. Nhưng nếu bảo cô ta thực sự quay lại tìm Vạn Kim Chi để tính sổ thì cô ta lại không đủ can đảm.
"Ai đó? Ai lại ném đá lung tung thế? Không sợ ném trúng người khác à?"
Một giọng nữ cao, có phần kiêu kỳ vang lên. Lăng Mỹ Lệ giật mình, vội vỗ vỗ ngực. Nhưng nhớ lại hình như mình vừa mới ném đá, cô ta lại có chút chột dạ.
Ở phía xa trên con đường nhỏ, có ba người thanh niên trí thức đang đi tới, một nam hai nữ. Người nam đeo kính, trông có vẻ nho nhã, lịch sự. Hai cô gái, một người thấp, một người cao. Cô gái thấp có gương mặt tròn bầu bĩnh, trông rất đáng yêu. Cô gái cao hơn thì ngoại hình bình thường, nhưng lại có vóc dáng cân đối, trông khá có khí chất.
Bình thường Lăng Mỹ Lệ không ra đồng làm việc, mỗi ngày chỉ ở nhà ngủ nướng hoặc đi chơi với đám bạn gái thân thiết, nên đương nhiên không quen biết những người thanh niên trí thức này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT