"Nói cũng đúng. Không phải phụ nữ nào cũng làm được như tôi, và cũng không phải người đàn ông nào cũng có được may mắn như Quốc Đống nhà tôi."
Vạn Kim Chi gật gù tỏ vẻ đồng tình. Bà thím ba này tuy tính cách không ra gì nhưng lại được cái thích nói thật, điểm này khiến người ta hài lòng.
Bạch Xuân Kiều sắp phát điên vì người phụ nữ mặt dày trước mặt này. Ánh mắt cô ta chuyển sang Lăng Quốc Đống đang ngồi trên xe lừa. Một người đàn ông to lớn như thế sắp bị vợ nói thành kẻ ăn bám rồi đấy, chẳng lẽ anh ta không thấy tức giận chút nào sao?
Không nhìn thì thôi, nhìn rồi lại càng tức thêm. Suốt cả quá trình, Lăng Quốc Đống chỉ dùng ánh mắt đầy yêu chiều để nhìn Vạn Kim Chi đang điều khiển xe, đối với những lời nói vừa rồi của vợ, anh ta gần như chỉ thiếu nước khua chiêng gõ trống để thể hiện sự tán thành.
Cái gia đình này rốt cuộc là kiểu gì vậy? Đàn ông ra đàn ông, đàn bà ra đàn bà kiểu gì thế này? Tất cả đều là một lũ ngốc.
Bạch Xuân Kiều không muốn nói chuyện thêm với Vạn Kim Chi nữa, nhưng ánh mắt lại không khỏi ghen tị nhìn thùng xe thoải mái của nhà họ. Cô ta không kìm được lại buông một câu chẳng ăn nhập vào đâu:
"Biết thế hôm qua không nên mang Bảo Trân với Bảo Châu theo làm gì, bây giờ lại để chúng nó phải chịu khổ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT