"Đừng nhắc đến mấy con gà đó nữa, càng nói càng thêm tức!" Gương mặt vốn đang vui vẻ của bà Từ Ái Quyên bỗng chốc tối sầm lại.
Gia đình họ Lăng có tổng cộng ba người con trai và một người con gái. Anh cả Lăng Quốc Khánh cưới Triệu Mai, sinh được hai cậu con trai. Con trai thứ hai là Lăng Quốc Đống cưới Vạn Kim Chi, nhưng mới cưới được ba ngày đã bị cho ra ở riêng. Trên hộ khẩu vẫn là người một nhà, nhưng thực tế đã tách hộ từ lâu. Chú ba Lăng Quốc Phú cưới Bạch Xuân Kiều, người con gái gốc huyện thành. Anh ta là đứa con trai có tiền đồ nhất nhà họ Lăng, nhưng hộ khẩu gia đình anh ta đều đã chuyển lên huyện, thực chất đã sớm tách khỏi nhà cũ. Việc chia lương thực trong thôn không liên quan gì đến họ. Ngoài ra, cô con gái út Lăng Mỹ Lệ chưa lấy chồng cũng sống cùng ông bà già.
Vì vậy, nhìn bề ngoài thì gia đình họ Lăng đông đúc, nhưng thực tế tại nhà thờ tổ chỉ có hai vợ chồng già, gia đình anh cả Lăng và cô út Lăng Mỹ Lệ mới mười bảy tuổi sinh sống. Với từng đó người mà muốn nuôi sống sáu con gà, ba con vịt cũng tốn không ít công sức.
Gà vịt là loài ăn tạp, nhưng nếu chỉ cho chúng ăn rau dại thì chúng sẽ không lớn nhanh và không đẻ trứng đều. Ngoài việc cho ăn rau, cả nhà còn phải trích bớt một phần khẩu phần ăn của mình cho chúng, chủ yếu là khoai lang, thỉnh thoảng độn thêm ngô hoặc cám. Hai ông bà tuổi đã cao, cô con gái út năm nay dù đã mười bảy tuổi nhưng được mẹ bao bọc nên đến giờ vẫn chưa phải xuống ruộng làm việc. Cô ta được nuông chiều quá nên giờ trở nên đỏng đảnh như tiểu thư nhà địa chủ thời xưa. Vì thế, gánh nặng lương thực để nuôi cả nhà và đàn gia cầm này từ trước đến nay đều đổ dồn lên vai gia đình anh cả Lăng.
Nhưng trong cái nhà này, ngoại trừ Lăng Quốc Đống đã ra ở riêng, các anh chị em còn lại đều chưa phân chia tài sản. Chủ nhà là bà Từ Ái Quyên. Bà ta hết mực yêu thương con gái út và con trai út. Một ngày gà đẻ được sáu quả trứng thì một quả bà cho con gái bồi bổ, ba quả giữ lại cho gia đình con trai út, chỉ còn lại hai quả thì chia cho nhà anh cả một quả, hai ông bà ăn chung một quả. Tình trạng này kéo dài khiến vợ chồng Lăng Quốc Khánh sớm đã nảy sinh bất mãn trong lòng, chỉ là tạm thời nhẫn nhịn chưa bộc phát ra mà thôi.
Ai cũng bảo chú ba có tiền đồ, nhưng từ trước đến nay chưa thấy chú ấy làm được gì lợi lộc cho gia đình, toàn là khuân của cải nhà đi. Mỗi lần về quê cứ như dọn sạch đồ đạc trong nhà mang đi vậy. Những thứ đó đều là công sức của Lăng Quốc Khánh, là nỗi xót xa của Triệu Mai.
Dù có nhẫn nhịn đến mấy cũng không thể chịu đựng được mãi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT