Lăng Quốc Đống vốn yêu thích những người có tính cách thẳng thắn, phóng khoáng, nên lập tức vui vẻ đồng ý ngay. Hơn nữa, trong nhà vốn dĩ đã có 3 đứa nhỏ cần phải dạy dỗ, thêm một đứa nữa cũng không thành vấn đề.
Bữa ăn diễn ra trong không khí vui vẻ, cả chủ lẫn khách đều hài lòng. Duy chỉ có một điều khiến Phi Lôi Đình canh cánh trong lòng, đó là thằng con trai ngốc nghếch của ông. Nó chẳng nói năng gì với cô gái mà mình thích cả. Nếu không phải ông đã xác nhận chắc chắn đối tượng nó thích là bé Điềm Điềm, thì ông còn tưởng thật ra con trai mình phải lòng cái bát ăn cơm của nhà họ Lăng cơ đấy.
“Anh có muốn ăn thêm một bát nữa không ạ?”
Lăng Điềm nhìn thấy Phi Túc đặt bát xuống, đây là bát thứ hai của anh ấy rồi nhỉ? Bát cơm nhà cô có kích cỡ như bát ăn thông thường, hai bát cơm nhiều nhất cũng chỉ khoảng 3, 4 lạng gạo. Theo như Lăng Điềm nhớ, với cỡ bát này, sức ăn ở trường của Phi Túc phải ít nhất là 4, 5 bát.
Khách đến nhà ăn cơm thì không thể để người ta bụng đói ra về được. Hôm nay Lăng Điềm đã cố ý nấu thêm hẳn 5 thưng gạo để phòng trường hợp không đủ ăn.
“Không cần đâu, anh ăn no rồi.”
Giọng nói của cô bé thật ngọt ngào làm sao. Trong lòng Phi Túc lúc này cứ như có một chú mèo con đang dùng móng vuốt cào nhẹ theo nhịp đập của trái tim cậu. Nhưng dù đầu óc có đang quay cuồng đến đâu, ngoài mặt cậu vẫn cố gắng giữ vẻ nghiêm túc, lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT