Anh không muốn suy nghĩ tiêu cực về người thân của mình như vậy, cũng không muốn thấy mấy người anh trai vì chuyện chị Hai có tiền mà nảy sinh những ý nghĩ không tốt. Anh chỉ muốn giữ kín chuyện này, biết đâu sau này cuộc sống của mấy người anh trai cũng khá giả hơn, sẽ không còn ghen tị với gia sản này của nhà chị Hai nữa.
Sau niềm vui mừng ban đầu, Vạn Đa Lộc nhận mức lương 30 đồng/tháng mà cảm thấy nhẹ nhõm hơn một chút. Món kho trong quán không phải ngày nào cũng bán hết sạch. Cùng với cơm thừa không bán hết trong ngày, những thứ này được người nhà tự giải quyết một phần, phần còn lại thì gửi tặng cho trại trẻ mồ côi trong thành phố.
Cả đời này Vạn Đa Lộc chưa từng được ăn ngon như thế. Bữa nào cũng có cơm trắng, thịt thà đầy đủ. Mới đến thành phố hơn nửa tháng mà cả người anh trông như quả bóng được bơm hơi, béo lên trông thấy, da dẻ cũng trắng trẻo hơn nhiều. Vạn Kim Chi nhìn thấy em trai như vậy, không cần nói cũng biết cô vui mừng và yên tâm đến nhường nào. Đứa em trai này cuối cùng cũng có chút dáng vẻ của một cậu ấm, trông ưa nhìn hơn hẳn.
Anh làm việc rất chăm chỉ. Vốn dĩ Vạn Kim Chi mỗi tối đều phải tốn mấy tiếng đồng hồ để chặt xương, chuẩn bị nguyên liệu làm món kho. Bây giờ có em trai phụ giúp, thời gian làm việc giảm đi một nửa, cô có thêm nhiều thời gian rảnh rỗi hơn để ở bên cạnh chồng con.
Công việc kinh doanh ở quán cũng không còn cần Vạn Kim Chi phải túc trực từ sáng đến tối nữa. Vạn Đa Lộc làm việc nhanh nhẹn, tháo vát, lại từng đi học mấy năm nên việc tính toán cơ bản anh vẫn làm được. Có anh và Trương Hồng ở quán, Vạn Kim Chi hoàn toàn thoát khỏi tình trạng bận rộn tối mắt tối mũi trước đây.
Ba ngày trước, Vạn Đa Lộc đã chuyển ra khỏi nhà chị Hai, đến ở tại tầng hai nhỏ của quán ăn. Hoàn toàn không phải Vạn Kim Chi không đồng ý cho em trai ở cùng nhà, mà là Vạn Đa Lộc cảm thấy dù sao mình cũng là một người em trai đã trưởng thành, ở mãi trong nhà chị gái và anh rể thì không tiện. Buổi tối, quán kho chỉ có một mình chị Hồng trông coi, anh qua đó ở cũng có thể giúp cô ấy thêm vững tâm.
Trương Hồng sống ở tầng hai của quán kho, Vạn Đa Lộc sống ở tầng hai của nửa gian nhà sau khi được mở rộng thêm. Hai bên được ngăn cách bởi một bức tường, cứ cho là ở chung nhưng cũng không sợ người ngoài bàn tán dị nghị. Tường ngăn cách âm không tốt lắm, chỉ cần có tiếng động lớn là phòng bên cạnh có thể nghe thấy. Nếu gặp nguy hiểm, chỉ cần la lên vài tiếng, Vạn Đa Lộc có thể nhanh chóng chạy sang, xem như cũng là một cách bảo vệ nhân viên nữ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play