Làm người không thể sống thiếu lương tâm. Vạn Đa Lộc tự đặt tay lên ngực mình mà suy xét. Trước đây khi ba lâm bệnh, gia đình chị hai đã giúp đỡ rất nhiều. Dù chị là con gái đã đi lấy chồng, nhưng số tiền chị bỏ ra có khi còn nhiều hơn cả các anh em trai cộng lại. Chẳng lẽ chỉ vì cuộc sống của chị hai khá giả hơn mà chị ấy phải gánh vác nhiều hơn sao? Từ xưa đến nay làm gì có cái lý lẽ đó.
Vạn Đa Lộc cũng không muốn kể lể những chuyện này ra làm chị hai thêm phiền lòng. Anh ta chỉ hy vọng rằng, trước khi các anh trai bị mấy bà chị dâu thuyết phục thành công, bản thân mình trả được phần nào hay phần đó. Sau này, lỡ như các anh thực sự muốn thoái thác trách nhiệm, không chịu trả nợ nữa, thì anh ta sẽ cố gắng nuôi thêm vài con gà, con vịt, trồng thêm ít rau màu, trả dần dần rồi cũng sẽ có ngày trả hết nợ.
Lúc này, Vạn Đa Lộc mới cảm thấy may mắn vì mình chưa vợ chưa con. Một thân một mình ăn no chẳng lo nghĩ nhiều, chỉ cần chăm chỉ làm lụng, nhất định sẽ có ngày trả hết nợ cho chị hai. Anh ta không thể để khoản nợ mấy trăm đồng đó đổ dồn hết lên vai chị hai được.
Trước đây, mọi chuyện trong nhà chị hai nói một là một, hai là hai. Nhưng bây giờ tình thế đã khác. Anh rể hai giờ đã là sinh viên đại học, tương lai xán lạn. Hình ảnh của kẻ phụ bạc Trần Thế Mỹ đã ăn sâu vào tiềm thức của Vạn Đa Lộc, khiến anh ta lo sợ rằng chuyện nợ nần của nhà mình sẽ gây thêm phiền phức cho chị hai, rồi lại khiến anh rể hai bất mãn. Nhỡ đâu cuộc hôn nhân của chị hai và anh rể vì chuyện này mà xảy ra trục trặc, thì gia đình họ Vạn sẽ trở thành tội nhân với chị hai.
Vạn Kim Chi nào đâu biết cậu em trai của mình lại suy nghĩ sâu xa đến thế. Thấy em trai thân hình cường tráng, khỏe mạnh, trong đầu cô chợt nảy ra một ý tưởng.
Vóc dáng của em trai cô không thuộc dạng ưa nhìn, muốn được các cô gái để ý thì nhất định phải có bản lĩnh thực sự.
“Chắc em chưa biết, chị với anh rể em vừa mới mở một cửa tiệm trên thành phố, hiện tại đang thiếu người làm. Công việc cũng không có gì nặng nhọc lắm, chủ yếu là khuân vác hàng hóa, phụ giúp cắt thịt, thái rau thôi. Chỗ ăn ở thì chị lo, lương mỗi tháng là ba mươi đồng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT