Lão đồ tể Phi không tin lắm. Từ lúc vào nhà đến giờ, thằng con này chưa hề rời khỏi tầm mắt của ông. Chẳng lẽ nó đã rửa tay trước khi về nhà? Ông nghi hoặc liếc nhìn con trai một cái, nhưng nghĩ đến tính cách có phần cứng nhắc, khó ưa của nó, cũng không quá nghi ngờ nữa. Ông bưng chén rượu, cầm đũa lên và lập tức "tấn công" đống đồ kho mà con trai vừa mua về.
Hai cha con có vóc người to lớn, sức ăn cũng không hề nhỏ.
Một vại cơm lớn, mười cân thịt đầu heo cùng với các món chay luộc kèm theo hoàn toàn bị quét sạch không còn một miếng. Về phần mấy món ăn được bày ra ban đầu trên bàn thì bị lạnh nhạt, không ai động đến một đũa.
Chỉ riêng khẩu phần ăn này cũng đủ để so sánh với những "đại vị vương" (vua dạ dày) ở đời sau. Nếu không phải nhà họ Phi cũng thuộc dạng có của ăn của để, thì những gia đình bình thường thực sự không thể chịu nổi cách ăn uống như vậy.
Lão đồ tể Phi ngồi dựa vào ghế, xoa cái bụng hơi nhô lên, ợ một cái. Không biết đã bao lâu rồi ông mới được ăn một bữa ngon miệng như thế này.
"Hương vị của món kho này quả thực không tệ. Buổi tối con lại đi mua thêm một ít về nhé."
Lão đồ tể Phi thực sự không có tính kiên nhẫn để nấu ăn. Chỉ tiếc là trong nhà chỉ có hai người đàn ông, lại thêm thân phận góa vợ của ông nên cũng không tiện mời người phụ nữ khác đến nhà nấu nướng giúp. Thức ăn hàng ngày của hai cha con cứ thế qua loa cho xong bữa. Mãi đến hai năm gần đây, khi việc mua bán tư nhân bắt đầu được cho phép, thỉnh thoảng họ mới ra ngoài ăn tiệm hoặc gọi đồ ăn đóng gói về nhà, cuộc sống mới dễ chịu hơn trước kia một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT