Mẹ của Lý Kiện, bà Hàn Thu Nguyệt, không biết nên xưng hô với vợ chồng Lăng Quốc Đống thế nào cho phải. Nói một cách nghiêm túc, tuy đối phương là bạn học của con trai bà, nhưng lại lớn hơn con trai bà 10 tuổi và cũng nhỏ hơn bà 10 tuổi. Gọi là cháu thì cảm thấy mình già đi, gọi ngang hàng thì lại hạ thấp vai vế của con trai mình.
"Cũng được ạ." Lăng Quốc Đống gật đầu. Người bạn cùng phòng này có vẻ dễ mến. Sau này còn nhiều năm chung sống, không nên để mối quan hệ trở nên gượng gạo.
Người Trung Hoa có câu, chỉ cần cùng nhau ăn một bữa cơm, uống một ly rượu, mối quan hệ tự nhiên sẽ trở nên gần gũi hơn. Mặc dù bây giờ ở trong trường không có rượu để uống, nhưng cùng nhau thưởng thức bát canh trông như nước lẩu ở nhà ăn cũng có tác dụng tương tự.
Vừa ăn vừa trò chuyện, hai bên cũng dần hiểu thêm về nhau.
Lý Kiện đến từ tỉnh lỵ. Anh ta khá may mắn, vừa tốt nghiệp trung học phổ thông thì kỳ thi đại học được khôi phục. Vốn dĩ gia đình đã tìm mối quan hệ giúp anh ta, chỉ cần tốt nghiệp là có thể vào làm việc tại nhà máy. Bây giờ thi đỗ đại học, công việc đã sắp đặt sẵn đó tất nhiên không cần đến nữa. Ai cũng hiểu rằng lứa sinh viên đại học khóa này rất có giá trị, tương lai chắc chắn sẽ sáng lạn hơn nhiều so với một công nhân nhà máy nhỏ bé.
Anh ta cũng khá may mắn vì là con một, nên không phải tham gia phong trào lên núi, về nông thôn. Tính cách vui vẻ, có phần hơi ngây thơ, điểm này không giống lắm với thanh niên 19 tuổi ở thời đại này.
Lăng Kiều âm thầm đánh giá người bạn cùng phòng mới của ba. Cô cảm thấy có một người bạn cùng phòng đơn thuần, ngây ngô như thế này cũng tốt, ít nhất là một người chưa trải sự đời sẽ không gây ra rắc rối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play