Vợ Uông Hữu Quý thấy chồng ngoan ngoãn không đòi lại điếu thuốc bị mình ném đi, ánh mắt bà thoáng vẻ hài lòng. Bà cầm lấy cuộn len đang đan dở, vừa tiếp tục đan chiếc quần len cho cháu nội, vừa trò chuyện với chồng về những chủ đề mà cánh phụ nữ trong làng hay tụ tập bàn tán mấy ngày nay.
"Chúng tôi cũng không phải hoàn toàn không tin tưởng thằng bé Quốc Đống. Nó khác hẳn đám người nhà họ Lăng kia, tính tình lương thiện, biết điều, sống có trước có sau. Nhưng ông xem Kim Chi nuôi chồng thế nào kìa, trắng trẻo, còn trắng hơn cả mấy cô vợ trẻ trong thôn, chẳng kém gì thanh niên trí thức. Giờ lại còn đỗ đại học, sắp tới đi học rồi, trong trường đại học biết bao nhiêu cô gái trẻ trung xinh đẹp. Một bên là người vợ quê mùa, không học thức, suốt ngày chân lấm tay bùn, một bên là nữ sinh viên đại học vừa có học vấn, vừa xinh đẹp, dịu dàng. Sự cám dỗ lớn như thế, nhỡ đâu nó động lòng thì sao."
Vợ Uông Hữu Quý lẩm bẩm, vẻ mặt đầy lo lắng thay cho Vạn Kim Chi. Uông Hữu Quý nghe vợ nói vậy không nhịn được cười.
"Còn 'vợ quê mùa' nữa chứ! Bà nhìn lại con bé Kim Chi nhà người ta xem, dùng cái từ đó có hợp không?"
Uông Hữu Quý lại thấy lo lắng chuyện khác. Với nhan sắc và vóc dáng của cháu gái ông, biết bao thanh niên trong thôn nhìn Lăng Quốc Đống bằng ánh mắt ghen tị. Ông không tin rằng tất cả sinh viên đại học đều xinh đẹp đến mức có thể lấn át được cháu gái mình.
"Ai mà biết được! Đàn ông các người chẳng phải thích nhất là có mới nới cũ sao? Hoa nhà làm sao đẹp bằng hoa dại! Hôm qua tôi thấy ông cứ lén lén lút lút nhìn con dâu nhà họ Trương mấy lần đấy. Sao nào, chê bà già mặt vàng này của ông không vừa mắt nữa rồi à?"
Ánh mắt sắc lẻm của vợ Uông Hữu Quý phóng tới, khiến Uông Hữu Quý lạnh cả sống lưng, suýt nữa thì bật dậy khỏi giường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play