Đã đem một viên minh châu đưa ra ngoài, Thẩm Đại Tình tất nhiên không thể chờ đợi thêm, sai nha hoàn trông chừng trước cổng lớn, vừa thấy Thẩm Đại Kiều về liền vội mời nàng vào viện mình.
"Thế nào rồi?" Thẩm Đại Tình không buồn giữ ý tứ, vừa thấy người đã vội vã hỏi ngay.
"Đại thể thì cũng không khác mấy so với những gì tỷ đã điều tra trước đó. Đức hạnh tốt, không có thói quen xấu, tính tình ôn hòa, từ nhỏ đến lớn chưa từng nghe thấy gây gổ với ai, là người biết nhường nhịn." Thẩm Đại Kiều thuật lại lời của biểu tẩu, ngừng một chút rồi nói tiếp: "Chỉ là..."
"Là sao?"
Thẩm Đại Kiều lắc lắc chén trà trong tay: "Ngoài mấy điều ấy, hắn còn có vài sở thích."
"Sở thích gì cơ?" Thẩm Đại Tình nghe đến đây đã thấy yên tâm hơn nhiều. Không có thói hư tật xấu, thì có thêm mấy sở thích khác cũng chẳng sao. Huống hồ nam nhân chẳng phải đều như thế cả?
"Biểu tẩu nói vị đường đệ kia thích nuôi mấy con vật nhỏ, thi thoảng ra ngoài thấy con gì đáng thương thì mang về nhà nuôi."
"Tấm lòng thiện lương, cũng là chuyện tốt."
"Phải, là chuyện tốt, chỉ là những thứ hắn nuôi thì muôn hình vạn trạng, cái gì cũng có."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play