Thẩm Đại Kiều vốn dĩ rất quen thuộc với phòng ấm của Triệu gia, thậm chí những bài trí trong đó nàng vẫn còn nhớ rõ vài phần, bởi trước mười tuổi, nàng thường xuyên tới Triệu phủ.
Lúc thì là đại bá mẫu dắt nàng tới, lúc thì là Triệu gia đích thân mời. Đặc biệt mấy năm đầu sau khi phụ mẫu nàng qua đời, số lần nàng đến đây lại càng nhiều. Khi ấy, Triệu phu nhân đối xử với nàng như con ruột, vô cùng thân thiết.
Hai người con trai của Triệu đại nhân cũng đều đối xử với nàng rất tốt, đặc biệt là Triệu Diễn Hoài, hết mực chăm sóc nàng.
Vì thế, khi còn nhỏ, nàng từng thật lòng nghĩ rằng sau này có thể sống ở Triệu phủ, như thế Triệu Diễn Hoài sẽ càng tốt với nàng hơn.
Thế nhưng sau này, khi lớn lên, nàng dần nhận ra thái độ của Triệu phu nhân với mình chỉ là vì phụ mẫu nàng từng có ơn với Triệu đại nhân, chứ chẳng phải vì thật lòng thương mến. Triệu phu nhân có kỳ vọng rất cao với hai người con, mà kỳ vọng vào đứa con thứ lại càng lớn hơn.
Vậy nên, ngay từ lúc chỉ mười mấy tuổi, Thẩm Đại Kiều đã thôi cái ý nghĩ gả vào Triệu phủ.
“Kiều Kiều.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play