Tiểu Ngư chầm chậm mở miệng, trong giọng nói mang theo chút hờn dỗi: "Vốn dĩ cuối tuần này muốn đem tất cả của ta trao cho ngươi, nhưng ngươi lại giấu ta suốt nửa năm, cho nên trong vòng nửa năm tiếp theo, ngươi không được phép chạm vào ta."
Nói xong, cô lập tức nở nụ cười vui sướng.
"Không phải chứ?"
Nghe thấy lời này, sắc mặt Trần Mặc trở nên u buồn.
"Sao nào? Không bằng lòng? Vậy thì để trừng phạt cho hành vi ngươi lừa dối ta, ta sẽ là dọn ra ngoài ở với Nhược Hy. Để cho ngươi tự đi mà giặt tất thối của mình."
Tiểu Ngư nói.
"Ai nói ta không bằng lòng, nhiều năm như thế ta vẫn chịu được, còn sợ nửa năm này sao? Dù sao thì sớm muộn gì ngươi cũng là của ta."
"Ai là của ngươi cơ? Bây giờ ta đang quan sát thái độ của ngươi, nếu ngươi còn giấu diếm ta cái gì nữa, ta sẽ về nhà đi xem mắt."
Nghĩ tới chuyện xem mắt trước tết, Tiểu Ngư lại càng cười tươi hơn, cô vùi đầu trong lồng ngực Trần Mặc.
….
….
Ngày hôm sau thức dậy, nhìn thấy nụ cười nhàn nhạt trên khuôn mặt Tiểu Ngư, trong lòng Trần Mặc nhẹ nhõm hẳn. Chuyện ngày hôm qua không tác động nhiều đến Tiểu Ngư, điều này khiến hắn yên tâm hơn không ít.
Sau khi ăn bữa sáng xong, Trần Mặc dẫn Tiểu Ngư cùng tới công ty.
"Tiểu Ngư, ngươi đây là ngược cẩu độc thân tới tận công ty luôn sao?"
Ở trước cửa công ty, đúng lúc Lý Nhược Hy cũng vừa đến, cô nhìn thấy hai người tay trong tay nhau liền nói đùa: "Không phải là muốn hắn cũng tới đây làm việc chứ?"
"Hắn đúng là sẽ làm việc ở đây đấy."
Tiểu Ngư nói.
"Không phải chứ? Thật sự tới đây ngược cẩu à? Trần Mặc, ngươi làm ở bộ phận nào thế?"
Lý Nhược Hy nhìn về phía Trần Mặc.
"Không có bộ phận."
Trần Mặc cười nói.
"Chắc không phải là ngươi qua đây ứng tuyển đâu nhỉ?"
Lý Nhược Hy nói.
"Chủ tịch."
Lý Nhược Hy vừa dứt lời, Triệu Mẫn liền đi qua đây, trên mặt mang theo nụ cười mà nhìn Trần Mặc cùng Tiểu Ngư.
"Chủ...chủ...chủ tịch?"
Trong chốc lát, Lý Nhược Hy không kịp phản ứng lại kịp, chỉ có thể ngây ngẩn nhìn Trần Mặc. Tin tức này quá chấn động, não của cô ấy không tải kịp.
"Trần Mặc là chủ tịch công ty."
Tiểu Ngư nói khẽ bên tai Lý Nhược Hy.
"Hơ hơ."
Nụ cười của Lý Nhược Hy có chút sượng sùng: "Tiểu Ngư chết tiệt, sao bây giờ ngươi mới nói cho ta biết? Ta rất mất mặt đấy, ngươi biết không hả? Xin chào chủ tịch."
Lý Nhược Hy vội vàng chào hỏi với Trần Mặc. Một tiếng “chủ tịch” này của Triệu Mẫn lập tức khiến cho tất cả các ánh mắt đều tập trung trên người Trần Mặc. Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên Triệu Mẫn công khai thân phận của chủ tịch trước mặt các nhân viên.
"Chào mọi người."
Trần Mặc chào hỏi với mọi người.
"Xin chào chủ tịch."
Mọi người không dám chần chừ.
"Mọi người làm việc đi, vào trong kia rồi nói, Nhược Hy cũng vào trong đi."
Trần Mặc nói xong, sau đó quay đầu đi về phía phòng làm việc của Triệu Mẫn.
"Đi thôi."
Tiểu Ngư kéo Lý Nhược Hy đi theo sau Trần Mặc và Triệu Mẫn.
Khi bọn họ vừa mới đi, khu vực đại sảnh công ty lập tức xôn xao.
"Ta luôn thắc mắc vì sao Tiểu Ngư vừa làm việc ở công ty đã được làm trợ lý tổng giám đốc, không nghĩ tới cô ấy lại là bạn gái của chủ tịch."
"Chủ tịch trẻ thật đấy, đẹp trai quá."
"Đúng là đẹp trai, quản lý Lý đến rồi, mau làm việc đi."
….
….
Một nhóm bốn người bước vào văn phòng tổng giám đốc, sau đó ba người còn lại đều đặt ánh mắt trên người Trần Mặc.
"Ta qua đây là muốn gặp mặt ban quản lý của công ty."
Trần Mặc mở miệng nói.
"Chơi mệt rồi hay là nghĩ thông rồi?"
Triệu Mẫn nói đùa.
Từ lúc Kiến Hành Quân mới thành lập đến bây giờ đã được nửa năm, số lần Trần Mặc đến công ty có thể đếm trên đầu ngón tay. Mỗi lần Triệu Mẫn muốn báo cáo tình hình tài chính của công ty với hắn đều phải thông qua điện thoại, còn bình thường muốn tìm đối phương thì còn khó hơn lên trời. Tuy vậy, Triệu Mẫn vẫn vô cùng hưởng thụ sự tín nhiệm của Trần Mặc đối với mình, cho nên cô vẫn luôn cần cù tận tụy.
Triệu Mẫn là lãnh đạo công ty, còn Trần Mặc chính là thuốc an thần của cô ấy. Nếu Trần Mặc có thể đến công ty thì cô có thể làm việc tùy hứng hơn, to gan hơn chút, không phải lúc nào cũng sợ sệt công ty sẽ xảy ra biến cố nữa.
Đối với câu hỏi của Triệu Mẫn, Trần Mặc chỉ mỉm cười cho qua.
"Bây giờ ta sẽ ra ngoài thông báo cho mọi người mở một cuộc họp, đúng lúc hôm nay chúng ta chuẩn bị bàn về buổi họp báo giới thiệu phần mềm trợ lý di động thông minh, cho nên các quản lý của tất cả bộ phận đều sẽ có mặt."
Triệu Mẫn nói xong thì lập tức rời khỏi phòng làm việc, cho người đi thông báo rồi mới quay lại.
"Bắt đầu từ ngày mai, ta sẽ đến công ty làm việc, ngươi bảo người ta hoàn thành khu làm việc của ta trước đi, đồng thời cũng tăng tốc độ thi công phòng thí nghiệm."
Trần Mặc nói: "Nhược Hy tới làm việc ở phòng hành chính, nói Lý Lăng Phong dẫn dắt cô ấy một khoảng thời gian."
"Ta á?"
Lý Nhược Hy chỉ vào chính mình, cô có chút không tin nổi: "Sao lại là ta?"
"Ban đầu ngươi bán Tiểu Ngư cho ta, ta vẫn nợ ngươi một nhân tình."
Lý Nhược Hy lè lưỡi, cô nhớ lại chuyện ở thư viện khi trước, khi vừa mới gặp Trần Mặc, cô đã bán thông tin của Tiểu Ngư cho hắn, bây giờ nghĩ lại vẫn mắc cười. Chỉ là cô không ngờ Trần Mặc thế mà lại nhảy lên thành chủ tịch của công ty cô đang làm. Tin tức chấn động này khiến đầu óc cô bây giờ vẫn có chút không tải kịp.
"Tiểu Ngư thì sao? Có muốn điều bạn gái của ngươi sang làm trợ lý cho ngươi không?"
Triệu Mẫn lên tiếng trêu chọc. Tiểu Ngư nghe xong thì đỏ mặt xấu hổ, nhưng cô cũng không có phản bác, chỉ yên lặng ngồi bên cạnh Trần Mặc.
"Không cần, để cô ấy tiếp tục đi theo ngươi học tập đi, để Tiểu Ngư đi theo ta, ta cũng không hướng dẫn được gì cho cô ấy."