Bên kia bờ đại dương.

Trong một khu trang viên sang trọng tại Carolina.

Một người đàn ông da trắng, tóc vàng húi cua, mũi ưng, đang ngồi ở trong thư phòng, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Những người đã từng gặp qua hắn chắc chắn sẽ biết thân phận của hắn.

Prince, xuất thân từ đội đặc nhiệm SEAL, hiện tại đang là tổng giám đốc đương nhiệm của công ty Academi, công ty Blackwater trước đây cũng là do một tay hắn thành lập.

Sắc mặt của Prince rất khó coi, giống như một con sư tử đang bốc hỏa.

Sáng nay ngủ dậy, hắn vừa mở hòm thư ra, đột nhiên nhận được một email đính kèm rất nhiều tệp tin, đó đều là những chứng cứ phạm tội của Sugar bao gồm việc buôn lậu vũ khí và giết người diệt khẩu. Tuy nhiên, điều làm cho tâm trạng của Prince trở nên tồi tệ, chính là trong đống tệp tin này còn có vài tài liệu liên quan tới hắn.

Cách đây một khoảng thời gian, có một cựu nhân viên của công ty đã buộc tội Prince tham gia buôn lậu vũ khí và giết người. Bây giờ toàn bộ bằng chứng này của sự việc lần đó đều đã bị tìm ra, hơn nữa còn được gửi đến hòm thư của hắn để uy hiếp.

Đọc xong một lượt tất cả, Prince cảm thấy có chút may mắn, những thông tin này phần lớn là nhằm vào Sugar và nhiều người khác. Có lẽ người gửi email này đang muốn mượn tay hắn để đối phó với Sugar.

Nghĩ tới đây, sắc mặt của Prince càng trở nên khó coi hơn nữa. Cảm giác bị người khác lợi dụng như thế này rất khó chịu, nhưng hắn bắt buộc phải ra tay. Vì trong số những nạn nhân của bọn hắn có một vài nghị viên cấp cao, nếu như Sugar xảy ra chuyện, hắn sẽ có khả năng bị liên lụy. Đây tuyệt đối không phải là chuyện tốt.

“Chết tiệt.”

Prince đem con chuột trong tay đập về phía màn hình máy vi tính, sau đó hít một hơi thật sâu để điều chỉnh lại cảm xúc. Xong xuôi, hắn lấy điện thoại di động và bấm số của Sugar.

“Ronald, ta nghĩ chúng ta cần nói chuyện với nhau một chút.”

Điện thoại vừa kết nối, Prince u ám nói ra.

“Không cần hàn huyên đâu, Randy vừa điện thoại cho ta rồi.”

Ở đầu dây bên kia, Sugar nhìn chằm chằm màn hình máy tính với khuôn mặt xám xịt như tro tàn. Những thông tin bên trên khiến ông ta vô cùng sợ hãi. Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo đây?

Đó là điều duy nhất mà hắn muốn biết. Còn về chuyện những bằng chứng này từ đâu ra và vì sao chúng lại bị lộ ra ngoài, hắn cũng không còn tâm trí để cân nhắc nữa.

“Hắn cũng biết? Bây giờ ngươi định làm như thế nào?”

Sắc mặt của Prince càng thêm khó coi.

“Ngươi nói ta nên làm cái gì đây? Randy nói rằng các đặc vụ liên bang cũng đang trên đường đến chỗ của ta.”

Sugar lúc này không còn chút tinh thần nào, cứ như thể già đi thêm mười tuổi vậy. Khuôn mặt vốn đã nhiều nếp nhăn, nay lại càng thêm dày đặc hơn.

“Chính ngươi hiểu rõ, vì người nhà của ngươi mà hãy suy nghĩ một chút.”

Đầu dây bên kia truyền tới một thanh âm lạnh như băng: “Có một số việc, ngươi hiểu rõ hơn ta mà.”

“Ta đã biết, xin hãy bỏ qua cho người nhà của ta.”

Giọng nói của Sugar không hề mang theo một tia oán trách nào.

Sau khi cúp máy, Sugar ngơ ngác nhìn khẩu súng lục tinh xảo trên bàn, đôi tay già nua run rẩy cầm nó lên.

Bùm!

Một tiếng súng vang lên, kết thúc một buổi sáng yên bình trong trang viên hào hoa này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play