Buổi tối, sau khi Lộc Chi tắm rửa xong thì chuẩn bị đem quần áo bẩn trong sọt cho vào máy giặt.
Khi cầm áo khoác của Lăng Hạc lên, cô theo thói quen kiểm tra túi và phát hiện bên trong có hai tấm vé.
Có một buổi tọa đàm ở bảo tàng thiên văn vào thứ bảy tuần này.
Cô vui vẻ cầm nó chạy đến phòng làm việc của anh, Lăng Hạc đang đeo kính làm việc trên máy tính. Cô rất thích nhìn dáng vẻ anh đeo kính, nhìn qua anh luôn có chút cấm dục mà lại mong manh dễ vỡ.
“Đây là cái gì?” Cô đặt tay lên bàn và quơ quơ hai tấm vé trước mặt anh.
Đường viền cổ áo ngủ hai dây của cô vốn dĩ đã thấp rồi, mà với tư thế này của cô thì Lăng Hạc cúi đầu xuống là có thể nhìn rõ hết ngực cô.
Lăng Hạc tháo kính ra, hơi day sống mũi, đáp: “Bảo tàng phát cho mỗi người hai vé gia đình.”
“Vậy tại sao anh không nói với em? Em không phải người nhà anh hả?” Cô bĩu môi, cố ý kiếm chuyện.
Ánh mắt anh liếc nhìn cổ áo cô rồi nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, nhìn thấy một sợi tóc rơi xuống eo cô anh liền đưa tay gỡ nó ra.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT