Lộc Chi vừa vào cửa, Chúc Trì lập tức nhìn thấy cô, ánh mắt anh ta sáng lên, sau đó lại nhìn đến Lăng Hạc ở bên cạnh cô, sắc mặt lập tức sững lại một nửa. Nhưng Lộc Chi lại không để ý đến vẻ mặt thay đổi xuất sắc của anh ta, chỉ liếc nhìn anh ta một cái, rồi cứ theo lẽ thường tìm chỗ ngồi xuống.
Biểu hiện của cô rất bình thường, nên tất nhiên Lăng Hạc cũng không phát hiện điều gì.
Lộc Chi đột nhiên có chút lo lắng, thật sự không phải cô để ý đến Chúc Trì, cô chỉ là không biết tại sao lại không quá muốn để Lăng Hạc và Chúc Trì chạm mặt. Thật kỳ lạ, nếu là trước kia, tính cách của cô có thể ngồi với bạn trai cũ và bạn trai mới, ba người cùng nhau ăn cơm mà không cảm thấy xấu hổ, nhưng hiện giờ, cô chỉ biết, cô không muốn để Lăng Hạc gặp Chúc Trì.
Bởi vậy, trong lúc ăn cơm, cô có chút mất tập trung, tất nhiên Lăng Hạc cũng cảm nhận được tâm tư của cô không ở chỗ này, chỉ thấy hơi kỳ lạ, nhưng anh cũng chưa nói gì, vẫn tiếp tục gắp mỗi món một ít mà cho vào bát cô.
Sau khi ăn cơm xong, lúc Lăng Hạc đứng dậy đi thanh toán thì Lộc Chi ngăn anh lại, nói rằng hôm nay cô cố ý đến đón anh tan làm để cùng anh đi ăn cơm, bữa cơm này nên để cô mời.
Lăng Hạc cười, không tiếp tục từ chối.
Lộc Chi rất thích điều này ở Lăng Hạc, anh hoàn toàn không theo chủ nghĩa phái mạnh, không tức giận khi Lộc Chi nói anh là tay mơ ở trên giường, cũng không ghét khi Lộc Chi dùng từ “ngoan ngoãn” để miêu tả về anh, lúc này cũng vậy, anh không cảm thấy mất mặt khi Lộc Chi là người trả tiền.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT