Klaus khen ngợi: "Đây đúng là một yêu cầu hết sức lịch sự."
Anh ân cần hỏi ý kiến cô: "Em muốn mình làm ở đâu? Chỗ này ở gần nhà tôi đấy, hay chúng ta nên chọn một khách sạn gần nhất?"
“Sao cũng được." Cảnh Ngọc lười biếng vươn vai duỗi eo một cái: "Ừm… Tôi cần một nơi thật thoải mái để có thể nghỉ ngơi thật tốt.”
Klaus quyết định quay về địa bàn của mình vì ở đó có một chiếc giường lớn có thể khiến bé rồng này thấy vừa lòng.
Nhưng hành trình đi từ đây đến nơi ở của anh rất vất vả.
Lúc đầu thì không sao, Cảnh Ngọc chỉ hơi cúi đầu ngửi thử mùi hương bám trên chiếc áo phông của mình. Cô đã ở trong quán bar quá lâu nên muốn biết trên người mình có bị ám mùi hôi ở chỗ nào đó hay không.
Nhưng cô không ngửi thấy bất cứ mùi gì. Dù sao thì con người cũng không nhạy cảm với mùi hương của chính mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play