Cảnh Ngọc bỏ đàn violin xuống, cô trầm ngâm hai giây, nể mặt tiền, cô quyết định lựa chọn bình tĩnh hoà nhã nói chuyện với Klaus.
Dù sao thì trong tay đối phương còn đang cầm thẻ lương của cô, quyết định cô có lấy được nhiều tiền lương hơn hay không.
Cảnh Ngọc nói: “Ngài Klaus.”
Klaus tiện tay treo áo khoác lên giá treo quần áo bên cạnh: “Hả?”
Cảnh Ngọc ngay thẳng nói: “Có đôi lúc, ngài nói chuyện uyển chuyển hơn một chút sẽ hợp hơn đấy.”
Klaus bật cười, anh ngồi lên ghế chân cao, ra hiệu cho Cảnh Ngọc tiếp tục kéo đàn violin.
Nhưng Cảnh Ngọc cảm thấy kỹ năng chơi đàn của mình bị khiêu khích, mất hết cả mặt rồng, không chịu tiếp tục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT