Những khoảnh khắc hoài niệm trong lòng Cảnh Ngọc tan biến trong nháy mắt.
Giống như thể có ai đó lấy ra một cây kim và chọc vỡ từng bong bóng màu phấn hồng của cô, không còn sót lại bất cứ thứ gì.
"Không phải lần trước em đã phàn nàn với anh rằng ngày mai mình phải nộp bản thảo lần hai sao?" Tay Klaus chạm vào gò má mềm mại của cô, anh bắt chước theo giọng điệu của cô: "Mới hôm qua, ai đã nói với anh rằng “Nhiều tư liệu quá, xem mãi không hết rồi nào là tay sắp nhũn ra, em không viết nổi nữa đâu” ấy nhỉ? Thế mà hôm nay em còn ngủ nướng và ngồi chơi game?”
Cảnh Ngọc chỉ hận không thể húc đầu vào ngực anh một phát, để anh chàng chỉ biết nói suông, chứ không thèm nghĩ đến cảm nhận của người khác này, cũng có thể cảm nhận được sự tra tấn tàn nhẫn từ đống luận văn... 
Không, có lẽ anh chàng này còn không coi chuyện viết luận văn là cực hình.
Anh giỏi viết lách, cũng giỏi diễn giải những thứ mang tính lý thuyết và nhàm chán này... Và trình bày lại một cách tỉ mỉ và chi tiết.
Đầu Cảnh Ngọc ngày càng đau hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play