Vài giây sau, Trần Trác không khỏi buồn cười khi nhìn thấy gương mặt đỏ bừng của Lâm Vụ: "Ba tôi không cố ý đâu."
Lâm Vụ: “...”
Cô nhắm mắt lại, chỉ muốn đào cái hố mà chui xuống cho rồi.
Nhưng chuyện gì nên đối mặt thì vẫn phải đối mặt, Lâm Vụ hít một hơi thật sâu rồi nhìn Trần Trác với ánh mắt oán trách, rầu rĩ nói: "Anh ra ngoài đi."
Trần Trác nhướng mày: "Hả?"
"Đi chào ba anh đi." Lâm Vụ nhắc nhở.
Trần Trác mỉm cười, biết Lâm Vụ đang ngại nên lập tức đứng dậy khỏi giường bệnh, khẽ nói: "Yên tâm, ba tôi thoải mái lắm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT