Nói xong câu đó, Trần Trác lại hôn cô một cái rồi mới luyến tiếc rời đi.
Sau khi Trần Trác đi, Lâm Vụ đóng cửa lại trở về ngồi trên ghế sofa trong phòng khách.
Bỗng dưng cô cảm thấy căn nhà trở nên vô cùng trống trải.
Một cảm giác cô đơn tự nhiên dâng trào trong lòng.
Cảm giác này trước đây rất hiếm khi xuất hiện.
Trong không khí vẫn còn phảng phất mùi hương thoang thoảng của Trần Trác, mùi hương ấy khiến cô cảm thấy dễ chịu và an tâm.
Lâm Vụ ôm lấy chiếc gối dựa trên sofa. Đột nhiên cô lại suy nghĩ, có phải cô không nên quá kiên định như vậy không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT