“Một phó bản chẳng phải chỉ có một con Boss thôi sao?”

【Quy tắc là vậy đấy.】001 cau mày nhìn thông tin của Ứng Tinh Uyên, 【Nhưng hệ thống chủ kiểm tra rất kỹ, chắc chắn không nhầm đâu.】

Một Boss, hai Boss gì đó, Nha Thấu chẳng buồn để ý. Trong mắt cậu bây giờ chỉ có cái chỉ số hảo cảm -40 kia thôi.

Cậu và Phương Chí đúng kiểu đối đầu hoàn toàn.

Chỉ số hảo cảm tối đa là 100, mà -40 có nghĩa là cực kỳ ghét bỏ.

Nha Thấu chưa từng thấy ai có mức thiện cảm thấp như thế này. Dù là người lạ không quen biết, cũng chỉ là 0 thôi chứ, làm gì âm như vậy?

Ví dụ như Cố Dung Thời trước đây, cùng lắm là 0, chứ cũng không âm.

Ứng Tinh Uyên vẫn chưa trưởng thành hoàn toàn, người hơi gầy, ngoài việc ngẩng đầu nói vài câu với Phương Chí, còn lại đều chăm chăm băng bó miệng vết thương trên tay.

Từ đầu tới cuối không thèm liếc mắt nhìn Nha Thấu lấy một lần.

Nha Thấu chỉ an tĩnh ngồi trên giường trong phòng y tế, chẳng làm gì cả, mà cũng không hiểu sao mình lại bị Ứng Tinh Uyên ghét như vậy.

Bị người ta ghét vô duyên vô cớ thật sự khiến người ta thấy tủi thân.

Huống hồ lại còn là Boss phó bản nữa chứ, kiểu này về sau chắc chắn đi đâu cũng khó sống.

Cậu cúi đầu nằm bẹp trên giường, không dám nói chuyện với Ứng Tinh Uyên, chỉ có thể quay mặt sang hướng khác, né ánh mắt của hắn.

Lúc Phương Chí bước vào thì liền thấy cảnh này: Thiếu niên nằm nghiêng trên giường, mặt úp vào gối, hai chân trắng trẻo dài ngoằng đan vào nhau.

Lúc nằm xuống cậu có cởi giày, đôi chân trắng mịn bọc trong vớ, hõm xuống trên ga giường tinh khôi. Đường cong bắp chân mềm mại, chạy dọc xuống eo tạo thành một đường cong mượt như tơ lụa.

Yết hầu Phương Chí khẽ động, không chút do dự bước nhanh lại kéo chăn đắp cho cậu.

Chăn thì mỏng thật, nhưng giờ đang tháng 8, trời gần 40 độ, đắp gì cũng như cực hình.

Nha Thấu đá chăn ra, Phương Chí lại đắp vào, rồi lại bị đá, cứ lặp đi lặp lại mấy lần như thế.

“ Ngươi làm cái gì vậy?” Nha Thấu vốn đã hơi bực, bị chọc đúng dây thần kinh, càng thêm tủi thân.

Cậu ngoan ngoãn cố kìm nước mắt, không muốn để mình khóc, “Trời nóng thế này, ai cần đắp chăn.”

Giọng vừa hung dữ vừa uất ức khiến Phương Chí khựng lại, tay đang cầm chăn không biết phải làm gì, bị ánh mắt trừng của Nha Thấu khiến phải đứng im tại chỗ.

Anh hạ giọng, dịu dàng dỗ dành như sợ cậu vỡ ra, “ Ra mồ hôi rồi sẽ nhanh hạ sốt.”

Ứng Tinh Uyên bên cạnh khẽ cười khẩy một tiếng.

Hai Boss phó bản đứng cùng nhau, không khí trở nên kỳ quặc, cũng may bác sĩ bước vào điều hòa lại tình hình, đưa nhiệt kế thủy ngân qua.

Loại nhiệt kế này phải áp sát da, Nha Thấu kéo cổ áo đồng phục sang một bên, vừa cảm giác có ánh mắt dừng lại trên da mình liền vội xoay người kẹp nhiệt kế lại.

Mấy tên bệnh hoạn mới thích nhìn chằm chằm thân thể người đồng giới như thế!

Phương Chí vờ như không có chuyện gì, lặng lẽ dời mắt đi.

Trong lúc đo nhiệt độ, bác sĩ cầm ống nghe đến nghe tim. Một lúc sau mới nói: “Không sao, chỉ là do bị bệnh nên nhịp tim nhanh thôi.”

Đợi đến khi nhiệt kế xong, bác sĩ cau mày nói nghiêm túc: “39.2 độ, sao giờ mới đưa đến?”

Phương Chí: “Là lỗi của tôi.”

Nha Thấu chỉ thở hắt ra, không nói gì.

Thời tiết nóng cực độ thế này, bác sĩ khuyên truyền dịch để hạ sốt nhanh hơn. Sau khi xác nhận Ứng Tinh Uyên không sao nữa thì lấy lý do cần không gian yên tĩnh cho bệnh nhân mà đuổi cả hai người còn lại ra ngoài.

Sau khi mọi người rời đi, Nha Thấu nằm trên giường, ngơ ngác nhìn bình truyền trên trần nhà.

“001, chỗ này an toàn không?”

【Bây giờ thì an toàn rồi.】

Nghe được xác nhận của 001, Nha Thấu mới thả lỏng đôi chút.

Sốt cao khiến cậu chẳng còn sức, vừa thả lỏng liền cảm thấy cả người rã rời, trạng thái này cứ kéo dài mãi không dứt.

【Ký chủ, tôi đề nghị cậu bật livestream bây giờ đi.】

Phòng livestream của Nha Thấu bị tắt sau lần cậu nổi điên với Phương Chí trước đó.

001 giải thích: 【Người xem ở Khu Trốn Thoát Kinh Dị sẽ tặng quà dựa trên nội dung livestream. Quà đó có thể quy đổi thành điểm để mua đạo cụ, giúp tăng độ tồn tại của cậu.】

“Ừ ừ.” Nha Thấu ngoan ngoãn gật đầu, tìm lại giao diện rồi mở stream.

Tốc độ thao tác quá nhanh, đến 001 còn chưa kịp nhắc nhở các điều cần chú ý.

Phòng y tế chỉ có mỗi mình cậu, không hiểu sao không khí xung quanh dần lạnh đi. Nha Thấu mím môi, hơi ngượng ngùng dùng chân kéo lại cái chăn vừa bị Phương Chí đắp cho, nhẹ nhàng phủ lên chân.

【prprpr!! Tôi vừa thấy cái gì vậy! Bà xã quá sexy luôn!! Cho liếm một cái đi được không?】

【May mà tôi vào đúng lúc! Hình ảnh thế này đốt người quá!! Mỹ nhân dùng chân câu tôi rồi, chịu không nổi!!】

【Cảm ơn vợ yêu! Tôi đi xả ngay, phòng tắm gọi tên tôi rồi!】

【Cuối cùng cũng đợi được bà xã lên sóng! Tôi có thể chạy 10 vòng mà không thở dốc đây này!】

【Góc nhìn này là cố tình dụ dỗ tôi đúng không!!】

Cái đám người này đang nói cái gì vậy chứ!!

Nha Thấu nắm chặt lấy chăn, mặt đỏ bừng đến mức như sắp chảy máu, tai cũng nóng ran, ánh mắt lúng túng không biết nhìn đi đâu cho phải.

Cậu lầm bầm với 001, giọng mềm nhũn như làm nũng: “Có thể giúp tôi che từ khóa nhạy cảm không?”

【Khu Trốn Thoát Kinh Dị không có tính năng đó, ký chủ.】

Nha Thấu hơi thất vọng, “Nhưng như vậy có phải bất tiện quá không?”

【... Những phòng livestream khác sẽ không có giới hạn như vậy.】

Nơi này vốn là chỗ khán giả đến để xem mấy thứ máu me, bạo lực, không khí lúc nào cũng căng thẳng như chỉ cần chạm nhẹ là có thể lao vào đánh nhau. Chủ hệ thống thì lại mong họ đánh nhau càng nhanh càng tốt, nên chẳng đời nào lại thiết kế thêm mấy cái lớp bảo vệ hay giới hạn gì cả.

Huống chi, trước khi Nha Thấu xuất hiện, cũng chưa từng có tình huống nào ồn ào như kiểu "gọi vợ" khắp nơi thế này.

“Vậy thì... được thôi.”

Nha Thấu dù không thật sự hiểu chuyện gì đang diễn ra, nhưng lúc này đã điều chỉnh lại cảm xúc. Cậu vẫn còn hơi ngượng ngùng, mặt đỏ lên, rồi lễ phép chào mọi người: “Chào... chào đại gia nha.”

Cậu nhỏ giọng nói tiếp: “Tôi thấy trong người hơi khó chịu nên mới nằm thế này, xin lỗi mọi người nha.”

Một mỹ nhân da trắng mặt xinh nằm truyền nước biển, nhìn rõ ràng chẳng có gì sai, vậy mà vẫn dịu dàng xin lỗi, lễ phép chào hỏi từng người một – đáng yêu đến mức khiến mấy lời trêu chọc đầy ác ý trong khung bình luận cũng phải đỏ mặt.

Đẹp thật, lại còn đặc biệt, tính cách cũng dễ thương. So với mấy streamer khác thì đúng là không giống chút nào.

Hơn nữa, thân phận của cậu ta cũng quá đặc biệt: một người chơi trà trộn vào phe NPC, nghe thôi đã thấy kích thích rồi.

Chỉ trong chốc lát, lượt xem phòng livestream tăng vọt, bình luận tràn ngập liên tục. Nha Thấu không xử lý nổi nữa, đành giả vờ buồn ngủ rồi lúng túng tắt livestream.

Không còn ai làm phiền, Nha Thấu nằm co trong lớp chăn bông mềm, mùi thơm trong không khí dịu dàng bao quanh, khiến cậu từ từ chìm vào giấc ngủ.

 

---

Nhưng giấc ngủ này lại không yên ổn chút nào.

Lúc đầu chỉ thấy lạnh, cái lạnh từng chút thấm vào căn phòng, từ từ lan tới người cậu. Một góc chăn ở đùi bị lật lên, gió lạnh len vào như có độc rắn bò quanh thân.

Cái lạnh xuyên tới tận xương khiến Nha Thấu cảm thấy bất an. Trong cơn mơ màng, cậu cau mày, khẽ rên lên, ôm chặt lấy gối nhưng vẫn không thể tỉnh lại.

Cơn sốt vẫn chưa lui, nhiệt trong người va chạm với cái lạnh bên ngoài, làm cơ thể cậu khó chịu cực độ. Mặt đỏ ửng, mồ hôi túa ra như vừa mới vớt từ nước lên.

Có thứ gì đó bò từ chân cậu lên, chầm chậm di chuyển, để lại từng đợt rùng mình. Rồi nó dừng lại – không rõ vì lý do gì.

Nha Thấu cảm thấy lạ, theo bản năng muốn co người lại, nhưng không thể làm gì. Cử động giãy giụa khiến phần áo bị xốc lên, lộ ra một chút eo.

Không gian xung quanh như đông cứng lại. Tiếng thở khe khẽ nhưng nặng nề hơn hẳn vang bên tai.

Thứ đó chui ra khỏi chăn, nhưng hơi lạnh vẫn không biến mất – lạnh buốt như nằm trong tủ đá.

“Thứ đó” không buông tha, ngược lại còn áp sát bên hông cậu.

Nha Thấu nghe thấy tiếng cười khẽ: “Quả nhiên…”

Quả nhiên cái gì?

Quả nhiên cậu là người xui xẻo, đến thế giới lạ lẫm này rồi còn bị NPC ở đây bắt nạt sao? Vào game chưa được bao lâu đã chạm mặt hai boss phó bản. Một cái thì vừa gặp đã toát sát khí, một cái thì ghét cậu không lý do.

Rõ ràng đang là mùa hè nóng nực, vậy mà phòng lại lạnh đến rợn người. Cậu còn bị thứ không rõ tên kia quấy rối.

Một giọt nước mắt rơi xuống. “Thứ đó” khựng lại, thu tay về đầy vẻ bối rối.

Người ta hay nói khi bị ốm thì càng nhạy cảm. Nha Thấu dù không tỉnh táo, nhưng nước mắt vẫn tuôn không ngừng, lăn dài theo má.

Cậu khóc đến đỏ cả khóe mắt, miệng nấc nhẹ.

“Thứ đó” im lặng hồi lâu, rồi thở dài, nhẹ nhàng lau nước mắt trên má cậu.

“Ngủ đi.”

 

---

Khi Nha Thấu tỉnh lại thì đã nửa giờ sau. Y tá lúc cậu ngủ đã thay túi truyền dịch mới, giờ chỉ còn lại một nửa.

Ngủ được nửa tiếng, ngồi dậy vẫn thấy hơi choáng, nhưng so với trước thì khá hơn nhiều.

“Tỉnh rồi?”

Giật mình. Nha Thấu lúc này mới nhận ra Ứng Tinh Uyên đang ngồi ghế không xa.

Mức thiện cảm của hắn hiện tại là -50.

—— Nhưng trong lúc Nha Thấu ngủ, không hiểu vì sao lại tăng được mười điểm thiện cảm.

Sự thay đổi này khiến Nha Thấu có chút khó hiểu và rối bời.

Ứng Tinh Uyên đứng dậy. Hắn rất cao, không rõ lớn lên bằng cách nào mà mang theo khí chất khiến người ta không thể coi thường. Hắn tiến lại gần cậu.

Nha Thấu hoảng hốt lùi lại. Dịch truyền chưa xong, cậu không thể chạy được. Bị dọa đến rút kim ra thì lại càng kỳ quặc trong mắt NPC.

Mà như vậy thì rất dễ bị lộ thân phận.

Thân thể cậu cứng đờ, tay run rẩy giấu trong chăn, mặt vẫn cố gắng giữ bình tĩnh: “Ngươi lại gần thế làm gì?”

Ứng Tinh Uyên nhìn xuống cậu từ trên cao: “Đẹp, hơi ngốc, phản ứng chậm – bị lợi dụng còn không biết.”

Lời nói đầy ác ý phơi bày ngay trước mặt Nha Thấu.

“Ngươi dùng cách này để quyến rũ người ta à?”

Lời nói mang theo nhục mạ khiến Nha Thấu kinh ngạc. Ngay sau đó là ấm ức và giận dữ. Câu trả lại cũng đầy cảm xúc chân thật: “Ngươi bị bệnh à?!”

Ứng Tinh Uyên cúi người, vẫn giữ nguyên khoảng cách, ánh mắt ngang bằng với Nha Thấu.

Hắn vươn tay, không do dự vuốt mặt cậu, chăm chú nhìn vào đôi mắt màu lam của thiếu niên: “Ngươi giỏi lắm, chỉ một ngày đã khiến tên điên Phương Chí thay đổi thái độ với ngươi.”

“Giờ tính chọn ai tiếp theo? Là người chơi tên Cố Dung Thời? Hay Hứa Dã?”

Hắn nhìn Nha Thấu dần tái mặt, ánh mắt màu lam bắt đầu ướt đẫm, cảm xúc trong mắt hắn cũng dần trở nên đen tối.

“‘Nha Thấu’ hình như đâu có đẹp như ngươi.”

“Có ai từng nói với ngươi chưa – ngươi chẳng giống NPC ở đây chút nào.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play