Bên ngoài cửa sổ vẫn còn mưa, trời chưa sáng hẳn, Từ Hồi Chu dõi mắt theo âm thanh nhìn về phía cửa sổ.
Trong phòng bệnh chỉ bật một chiếc đèn tường, trong ánh sáng nhàn nhạt, những hạt mưa mờ ảo hiện ra như hàng ngàn hàng vạn điểm sáng nhỏ.
Anh chủ động nói: "Xin lỗi."
Lục Tố siết chặt tay anh: "Đừng xin lỗi, anh không nợ ai cả." Giọng cậu vẫn còn trầm khàn: "Lần này thật sự là lần cuối cùng, trong ba tiếng đồng hồ chờ anh ở bên ngoài phòng cấp cứu, từng giây từng phút tôi đều cảm thấy hối hận vì đã đồng ý với anh."
Từ Hồi Chu khẽ ho khan hai tiếng, rồi lại cười: "Cảm ơn cậu, Lục Tố."
Anh vươn tay che lên bàn tay đang giữ chặt thắt lưng mình, cảm nhận được hơi ấm từ tay Lục Tố: "Vì đã tin tưởng tôi vô điều kiện."
"Từ Hồi Chu, sau này đừng nói anh thông minh nữa." Lục Tố nhắm mắt lại, dùng toàn thân cảm nhận hơi thở của Từ Hồi Chu. "Thật ra anh rất ngốc, vô điều kiện giao cả tính mạng cho tôi, sao anh lại cho rằng tôi đáng tin đến vậy? Nếu thua cuộc, anh lấy công bằng về cho Lê Trạm thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play