Thiếu niên một cước đá sang, khiến ta sợ tới mức ôm đầu co rụt lại, khó khăn lắm tránh được một phen, cú đá trượt sang bầu rượu trên bàn, làm nó lảo đảo rơi xuống váy Sở Đinh Lan, nàng ấy kêu "a" một tiếng.
Nhưng lần này hắn đã động sai người, tên Phong Gian Nguyệt kia không có việc còn tìm thêm chuyện quản, huống chi bây giờ chuyện này đã ập đến trên đầu. Chỉ thấy hắn nhăn mày, rầm một tiếng, sau đó đã tóm được cái chân vừa lướt qua, ép lên trên bàn, mặc kệ thiếu niên kia giãy giụa thế nào vẫn không thể lay chuyển.
"Các ngươi biết cha mẹ ta là ai không?" Thiếu niên nổi giận gào lên.
"Hóa ra vẫn còn cha mẹ?" Phong Gian Nguyệt trào phúng nói, "Thấy dáng vẻ không có gia giáo này, ta còn tưởng rằng ngươi mồ côi."
Phong Gian Nguyệt miệng quả thực rất độc, chỉ là hồi đọc nguyên tác, hắn là vai chính, nên độc giả chỉ cảm thấy sảng khoái, không nhận ra hắn lại chanh chua như vậy.
Thiếu niên nghe thấy câu này, rõ ràng đã nổi trận lôi đình, hai mắt đỏ ngầu, cơn giận bùng lên, hắn giơ tay rút thanh kiếm sau lưng, bổ về phía Phong Gian Nguyệt.
Động chân động tay thì không có gì, nhưng đã chạm tới đao kiếm thì rõ ràng làm muốn giết người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT