"Ta nói này... Lăng Mộc Vân, đảo Lưu Tiên đó không phải là địa bàn của Lăng thị ngươi sao? Bây giờ nếu pháp sư đã nói như vậy, ta và Đinh Lan có thể lên đảo xem xét một chút không?"
"..."
Trên đường về, Phong Gian Nguyệt vẫn quấn lấy Lăng Thanh Vân cầu xin, đúng là một cảnh hiếm thấy. Mà Lăng Thanh Vân lôi kéo không chuyển chỉ đáp lại một nụ cười tươi, quý lời như vàng, có chết cũng không hé miệng.
"Ngươi yên tâm, ta chỉ muốn tìm hoa kính, chỉ vì chuyện của Đinh Lan, tuyệt đối không nhắc thêm chuyện gì khác, chúng ta ở trên đảo Lưu Tiên nghe thấy gì, nhìn thấy gì, tuyệt đối không để lộ ra bên ngoài một câu —— ta trịnh trọng cho ngươi một lời thề cũng được."
"..." Vẫn cười tủm tỉm không đáp.
"Lăng Mộc Vân!" Phong Gian Nguyệt bắt đầu nổi nóng, "Ta biết hai ta không ưa nhau nhiều năm, nhưng hiếm khi ta mở miệng cầu xin, ngươi còn muốn gì nữa? Nhất định phải bắt ta quỳ trên mặt đất chịu đòn nhận tội mới được?"
Lúc này Lăng Thanh Vân mới quay sang, hai mắt cong cong đáp: "Được đấy, đây là ngươi nói nhé..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play