“Chỉ để tạo cái cớ gặp cô ấy, cậu còn muốn mượn cả cháu người ta à?” Cao Dật nhướng mày hỏi.
Từ Diệu không hề do dự: “Đúng vậy.”
“Trời…” Cao Dật bật cười vì tức: “Từ Diệu, cậu đúng là đồ cầm thú!”
Hồi cấp ba đã thế, bây giờ cũng vậy. Chỉ cần liên quan đến Nam Y, Từ Diệu chẳng còn giống người bình thường.
Từ Diệu tiện tay mở lon bia, thản nhiên nói: “Cứ coi tôi là vậy đi.”
Được rồi, đến cái danh xấu này cũng không thèm phản bác, anh bạn này đúng là bệnh tình hết thuốc chữa rồi.
Cao Dật lại hỏi: “Vậy cho tôi hỏi một câu, cậu mượn nó để làm gì? Cháu tôi tính cách khá đặc biệt đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play