A tỷ lại trở về thân phận cao cao tại thượng của một vị công chúa, Hứa Tòng chẳng thể tùy tiện ra vào cung Bảo Tuấn như trước. 
Muốn lẻn vào lúc đêm khuya, a tỷ lại nuôi chó giữ cửa, hễ có động tĩnh là sủa vang trời.
Ta từng nghe a tỷ khi cho chó ăn thì thầm rằng:
“Chó đực thì nên đi với chó cái, đời đời kiếp kiếp. Hay lắm, A Hoàng, nhớ kỹ, chớ để phường dơ dáy cùng loài với ngươi bén mảng vào trong.”
Tỷ nói vậy là cố ý. Với bản lĩnh của Hứa Tòng, trong cung nữ thái giám ở cung Bảo Tuấn, ắt có người của hắn. Những lời ấy, tất nhiên sẽ truyền đến tai hắn.
Chẳng những thế, a tỷ năm nay đã hai mươi hai, chuyện hôn phối của tỷ nay đã đặt lên long án của phụ hoàng. Dù có xoay vòng thế nào, cũng chẳng thể tới lượt một kẻ như Hứa Tòng.
Trong ba chúng ta, năm ấy tỷ đã quá tuổi để ngu ngơ, lại hiểu chuyện, nên là người xa cách phụ hoàng nhất. Ta vì vậy mà dốc hết tâm cơ, diễn trò ngoan ngoãn khôn khéo trước mặt phụ hoàng, chỉ cầu người cho a tỷ được tự chọn phò mã.
Phụ hoàng ưng thuận, từ đó mỗi ngày ở Ngự Hoa Viên đều có dòng dõi thế gia đến gặp mặt tỷ như nước chảy.
Mỗi lần xem mặt, Hứa Tòng đều đứng trước cửa, tận mắt trông thấy a tỷ cười cười nói nói với bọn họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play