Chúng tôi đều chạy sát theo Trương Duệ. Áo dài trắng cùng thảo bì đầu nhanh như chớp chạy trước tôi.
Tôi cũng hồ đồ u mê, chạy một lát ngẫm lại thấy không đúng: “Này, chúng ta cũng không biết phía trước có cái gì, có phải nên lui lại chỗ lúc đầu có vẻ an toàn hơn hay không?”
Bọn họ căn bản không ai nghe tôi nói.
Áo dài trắng chạy nhanh tới không thấy bóng, nhưng không hiểu sao đột nhiên dừng lại, tay gã từ trong bóng tối vừa ra túm chặt tôi: “Ôi, tôi nói này tiểu ca! Người đừng nên nói nhảm nhiều, giữ chút sức chạy nhanh lên, một hồi ngươi bị lạc chỉ có thể khóc với bánh chưng đó!”
Áo dài trắng nói chuyện cũng không quá tốt, nhưng, tính cách cũng không tệ lắm.
Gã túm tôi chạy nhanh hơn. Tôi suy nghĩ miên man, trong đầu bỗng lóe lên một suy nghĩ kì quái.
Cũng không biết phải do tôi ảo giác, hay tôi rõ ràng là đứa con riêng, đối với bọn họ mà nói là vô ích. Ở trong hoàn cảnh cửu tử nhất sinh này, mỗi người đều đem chuyện bảo vệ mình đặt lên hàng đầu, nhưng Trương Duệ và áo dài trắng, bọn họ đang chạy trốn cũng không quên mang theo tôi, đây là vì cái gì?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play