Edit: Trúc Linh
Hoài Nguyệt không chắc Trần Đình Vân có tra camera giám sát giao thông hay không, sau khi dừng xe ở một quán cà phê 24h gần biệt thự Du Hồ, cô lập tức báo cáo với cấp trên rồi dùng kỹ thuật hack để xâm nhập vào tất cả các camera giám sát.
Tính cách cô tuy tùy hứng nhưng làm việc lại rất tỉ mỉ, có đầu có đuôi.
Đã quyết định làm nội gián, thì phải chuẩn bị thật tốt để ứng phó với mọi tình huống.
May mắn thay, tổ chức Chim Ưng phải thực hiện rất nhiều nhiệm vụ phức tạp và nguy hiểm, nên tất cả thành viên đều phải có những kỹ năng cơ bản như bắn súng, chiến đấu và trinh sát, đồng thời cũng phải học một chút về máy tính để đề phòng bất trắc.
Thành tích học tập của Hoài Nguyệt rất tệ có điều cô lại khá giỏi về máy tính, việc hack một vài camera giám sát đơn giản cũng không thành vấn đề.
Sống ở Du Hồ vừa tiện lợi lại vừa phiền phức, mọi hoạt động đều phải lén lút, vì vậy khi xe máy vừa đến, để tránh gây chú ý sau này, dù không có biển số, cô vẫn đỗ xe vào gara dưới tầng hầm, không đỗ ở biệt thự, như vậy thì việc hack camera giám sát cũng hoàn toàn yên tâm.
Sau khi thu dọn xong, cà phê cô gọi cũng đã sẵn sàng.
Nhìn quanh một lượt, Hoài Nguyệt hỏi nhân viên phục vụ: "Xin chào, cho hỏi Trang Hân Vân có ở đây không ạ?"
Nhân viên phục vụ có chút ngạc nhiên: "Cô quen Hân Vân sao?"
Hoài Nguyệt gật đầu, nói ngay: "Vâng, tôi là bạn cùng lớp của cô ấy, nghe nói cô ấy làm việc ở đây, không thấy cô ấy nên tôi hỏi thử."
Nhân viên phục vụ "ồ" một tiếng, giọng điệu đột nhiên trở nên kỳ lạ: "Hôm nay cô ấy xin nghỉ rồi."
Hoài Nguyệt: "..."
Thật là hụt hẫng.
Kế hoạch của cô là như thế này, Trần Đình Vân là điểm đột phá để cô tiếp cận nhóm năm người, bước đầu tiên đã hoàn thành, bước thứ hai là tiếp cận Trang Hân Vân, khiến Trần Đình Vân hoàn toàn mất kiên nhẫn.
Ngày mai là khai giảng, cô vốn muốn làm quen với cô ta trước.
Cô chú ý đến Trang Hân Vân không chỉ vì Trần Đình Vân thầm thích cô ta, mà còn vì cô ta là hàng xóm cùng làng và là đàn em học cùng trường với người đã khuất Sử Nhạn Nhu!
Hai người học cùng lớp K, nhưng khác khối.
Theo điều tra, hai người từng có mối quan hệ khá tốt.
Trang Hân Vân trong lòng Hoài Nguyệt là một cô gái rất bí ẩn, với một tên công tử ngông cuồng như Trần Đình Vân, khi gặp được cô gái mình thích, không nói đến việc tặng hoa và quà sớm tối, thì chắc chắn việc theo đuổi cũng phải rầm rộ lắm, nhưng điều đáng ngạc nhiên là không có, ngược lại anh ta lại lén lút thầm thích, dường như có chút không dám tiếp cận.
Tuy nhiên, cô vẫn nắm được một manh mối quan trọng.
Ngay khi giấy báo nhập học của học viện Lưu Kim được phát, Hoài Nguyệt đã nhận được đường link tải ứng dụng Phi Tín dành riêng cho học sinh trường Lưu Kim, Phi Tín khác rất nhiều so với các ứng dụng mạng xã hội thông thường, không chỉ có thể đăng nhật ký trên vòng bạn bè Phi Tín mà còn có các mục điểm danh học tập, tin tức hàng ngày, thông báo của trường, thêm phòng chat nhóm và diễn đàn bát quái. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Cô tìm thấy hai bài đăng ẩn danh phàn nàn về Trang Hân Vân.
Hóa ra, hồi năm nhất đại học Trang Hân Vân đã bị Trần Đình Vân theo đuổi, nghe nói rất rầm rộ, Trang Hân Vân cũng nửa đẩy nửa đưa, khiến nhiều người mỗi ngày đều "chèo thuyền" cặp đôi lọ lem, nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì, hai người hoàn toàn tan vỡ.
Đây từng là một bí ẩn chưa có lời giải ở Lưu Kim, sau này học sinh gọi đùa là "sự kiện lọ lem ném giày pha lê".
Suy nghĩ một lúc, Hoài Nguyệt hỏi: "Vậy cô có biết cô ấy xin nghỉ đi đâu không?"
"Hôm nay cô ấy vốn đi làm, không lâu trước có một chiếc xe sang đến đón, hình như là đi dự tiệc khai giảng." Một nam nhân viên phục vụ khác vừa nghe thấy liền tiến lên, nói với Hoài Nguyệt.
Hoài Nguyệt: "...Xe sang?"
"Đúng vậy." Nam nhân viên phục vụ chua chát nhướng mày, miêu tả cảnh tượng lúc đó một cách sinh động, rồi nói thêm: "Người đó đẹp trai lắm, lái xe Cayenne, cũng đứng ở chỗ cô đó, nói vài câu với cô ấy, cô ấy liền xin nghỉ với quản lý. Quản lý của chúng tôi không chịu, người đàn ông đó rất ngang ngược, rút ra một xấp tiền mặt rồi đưa cô ấy đi."
Nam nhân viên phục vụ nhớ lại, rồi đột nhiên nhớ ra: "Người đàn ông đó họ Phong!"
Hoài Nguyệt tìm thấy ảnh Phong Hoài trên Phi Tín, mở ra rồi hỏi: "Có phải người này không?"
Nam nhân viên phục vụ gật đầu: "Chính là anh ta!"
Cảm ơn hai nhân viên phục vụ, Hoài Nguyệt cầm ly cà phê lên nhấp một ngụm, lòng nặng trĩu.
Phong Hoài, nghi phạm thứ hai trong năm người.
Mười chín tuổi, hiện đang học năm hai đại học, gia đình là tập đoàn công nghiệp đa lĩnh vực do hàng không Hanh Thông làm chủ, vững vàng ngồi ở vị trí số một trong giới thương mại. So với Trần Đình Vân, người có tư bản chống lưng, thì một ông trùm tài chính so với gia tộc tài phiệt như nhà họ Phong căn bản không đáng để so sánh.
Sao Trang Hân Vân lại có quan hệ với anh ta?
Chìm đắm trong suy nghĩ, Hoài Nguyệt không ngừng lấy thìa khuấy cà phê, đồng thời tặc lưỡi khó hiểu: "Thật là khó hiểu quá đi mất!"
Vụ án này vô cùng phức tạp, manh mối lại ít đến đáng thương, điểm đột phá duy nhất chính là nhật ký của Sử Nhạn Nhu.
Nhật ký trực tuyến của Sử Nhạn Nhu bắt đầu từ tháng 9 năm 2023, lúc đó Trang Hân Vân vừa nhập học, còn cô ấy thì đang học năm hai. Trong nhật ký không có nhiều ghi chép về cuộc sống hàng ngày, mà chủ yếu là những lời phàn nàn hỗn loạn rời rạc và những câu nói trừu tượng.
Ban đầu, việc xác định mục tiêu là Trần Đình Vân là vì trong nhật ký nhắc đến anh ta đầu tiên. Hoài Nguyệt vẫn nhớ những dòng chữ rời rạc của Sử Nhạn Nhu ghi lại như sau: "Trần Đình Vân lại đến tìm tôi, rõ ràng tôi không làm gì sai cả. Cậu ta muốn tôi quỳ xuống xin lỗi, tôi... Tôi đau khổ quá, tôi ghét trường học này quá. Tôi muốn chết."
Rõ ràng, dường như Sử Nhạn Nhu có xích mích với Trần Đình Vân.
Tạm thời không bàn đến chuyện này, dù sao chưa xâm nhập được vào giới của bọn họ, căn bản không thể tìm thấy manh mối nào về việc nhóm năm người có làm gì Sử Nhạn Nhu hay không.
Vấn đề then chốt hiện tại là, tại sao Trang Hân Vân lại lên xe của Phong Hoài.
Theo lý thường, học sinh lớp K có địa vị thấp kém, người lớp S căn bản không thèm giao du.
Nghi ngờ mình có bỏ sót thông tin gì đó, Hoài Nguyệt tìm lại một bài đăng trên diễn đàn về năm người này và một phần nhật ký để xem xét kỹ lưỡng.
Bài đăng là do một người thích hóng hớt sưu tầm về những nhân vật nổi tiếng lớp S qua các năm, có ảnh, lý lịch đơn giản và thống kê tính cách. Đại diện nhân vật lớp S khóa 23 không ai khác ngoài nhóm năm người.
Nghi phạm số một, Trần Đình Vân.
Nghi phạm hai, Kỳ Thiên Dương, con riêng của ảnh đế, hai mươi tuổi, ít nói, thích đấm bốc và đấu vật.
Nghi phạm ba, Phong Hoài, tính cách không kiêng nể gì, có thành tựu trong lĩnh vực âm nhạc, thay bạn gái như thay áo, được mệnh danh là "mặt hổ cười”.
Nghi phạm bốn, Giang Cảnh, mười chín tuổi, con trai út của ông trùm bất động sản Hằng Nguyên, tính cách hòa đồng, có năng khiếu thể thao vượt trội.
Nghi phạm năm, Cố Kiêu, con trai thị trưởng thành phố Will, hai mươi tuổi, từng nghỉ học một năm vì tai nạn xe hơi, bản thân ôn hòa nho nhã, được học sinh kính trọng, giáo viên yêu mến, còn là hội trưởng hội sinh viên.
Nhóm nhỏ này xếp hạng địa vị theo thứ tự, năm người có tính cách hoàn toàn trái ngược nhau là F5 nổi tiếng của Lưu Kim, là bạch mã hoàng tử và kim ốc tàng kiều trong lòng một số nữ sinh, là người mà một số nam sinh mơ ước trở thành.
Nếu không phải trong nhật ký nhắc đến năm người này, có lẽ không ai có thể liên tưởng đến năm người đạo mạo này lại là nghi phạm.
Sau khi phân tích kỹ lưỡng thêm một lần nữa, Hoài Nguyệt nhận ra hiện tại có hai vấn đề:
Thứ nhất, tại sao Trần Đình Vân lại muốn Sử Nhạn Nhu xin lỗi.
Thứ hai, tại sao Trang Hân Vân không tìm kiếm Sử Nhạn Nhu sau khi cô ấy mất tích, và chuyện gì đã xảy ra giữa cô ta và Trần Đình Vân, cô ta có quan hệ gì với Phong Hoài.
Lẽ nào Phong Hoài cũng thích Trang Hân Vân? Hoài Nguyệt nghĩ đến mức đau đầu mà vẫn không thể tìm ra đáp án.
Xem ra chỉ có thể đợi tiếp xúc được với giới của bọn họ mới có thể điều tra, một lát sau, cô uống cạn ly cà phê, nhanh chóng thu dọn đồ đạc về nhà.
Trên đường về, Hoài Nguyệt hoàn toàn không biết rằng một phòng chat trên Phi Tín đã nổ tung vì hai đoạn video.
Không biết ai đã quay hai đoạn video, rất mờ, một đoạn là cuộc đua xe cực hạn đầy kích động, một đoạn là người phụ nữ giấu mặt trong mũ bảo hiểm sỉ nhục Trần Đình Vân một cách oai phong, trực tiếp khiến phòng chat bùng nổ.
[Ghét văn học cổ nhất]: Cười chết mất, mặt Trần Đình Vân thối đến mức có thể chiên đậu phụ ngay lập tức rồi kìa.
[Bé yêu, em nhớ anh lắm]: Câu "ốm yếu" đó đã làm tan nát cả não tôi rồi.
[Mỹ nữ Tiểu Lộc]: Oa, Trần Đình Vân cũng có ngày ngã ngựa sao.
[Tương Momo]: Không nói đến chuyện khác, chị ấy ngầu quá, có ai biết chị ấy là ai không?
[Dưa hấu lớn]: Người mua được Ducati cũng không nhiều nhỉ, trong giới không có người này.
[Tôi muốn ăn que cay]: Sau khi V4 ra mắt, trừ Cố Kiêu ra thì bốn người kia mỗi người một chiếc, còn một chiếc nữa là nhà họ Thư mua rồi, lần trước tôi đến cửa hàng còn một chiếc vẫn chưa có ai mua, xe của cô gái này còn chưa gắn biển số, rõ ràng là xe mới, mau mau đến hỏi xem ai đã mua đi.
[Một đống mã lộn xộn]: Tôi đến đây, chiều nay chiếc Ducati cuối cùng đã được một người ẩn danh mua.
[Ôi trời ơi]: Ồ? Ẩn danh cơ à?
[Một đống mã lộn xộn]: Người ẩn danh nhờ một người lao động bình thường mua hộ, rất bí ẩn.
Bí ẩn? Vậy thì thú vị nha, các học sinh nhao nhao thảo luận xem có phải Trần Đình Vân đã chọc giận đại gia nào đó không, nghi ngờ người đó cố tình đến để vả mặt.
Khi mọi người đang trò chuyện sôi nổi, Vương Nham, tay sai thân tín của Trần Đình Vân xuất hiện, không nói hai lời liền khóa phòng chat và đăng một câu hỏi: [Có ai biết Hoài Nam không?]
Lúc này các học sinh hóng hớt mới phản ứng lại, đúng rồi, Hoài Nam là ai?
Ngay lập tức có người đăng một bài báo: 【Thủ khoa kỳ thi đại học thành phố Từ Hải, Hoài Nam, sinh ra ở thôn Hoài Gia, núi Hoàng Phong, ngôi làng đó nghèo lắm, tổng cộng chỉ có sáu người. Mười bảy năm đầu đời ở trong núi cắt cỏ chăn dê, năm ngoái nhờ Thư Ánh Phong tài trợ mới được đi học, nghe nói đầu óc rất thông minh, chỉ trong một năm đã vượt trội, tự học thi đậu vào Lưu Kim. Cậu ấy là thí sinh tự do, không ai biết, còn từ chối phỏng vấn của bộ giáo dục và phóng viên, nên trên mạng cũng không có ảnh.】
[Mỹ nữ Tiểu Lộc]: Tôi lạy hồn? Tự học một năm? Kinh khủng vậy sao.
[Ôi trời ơi]: Nói đi cũng phải nói lại, người lớp K ai nấy đều thông minh và nỗ lực lắm.
[May mắn lũy thừa N]: Học giỏi vậy chắc chắn là mọt sách rồi.
[Bạn mới là Kim Cương Barbie]: Không, là một tên trăng hoa đấy! Cả phòng ký túc xá của bọn tôi đều nhận được lời mời kết bạn Phi Tín của cậu ta, vừa lên đã gửi ảnh cơ bắp, muốn ói quá.
[Siêu ngầu]: Chuẩn chuẩn, bọn tôi cũng nhận được.
...
Bạn mới là Kim Cương Barbie và Siêu ngầu là hai hot girl nổi tiếng của lớp B và lớp C, lời này vừa ra thì diễn đàn càng bùng nổ hơn, rất nhiều nữ sinh xinh đẹp đều nói rằng mình cũng nhận được lời mời kết bạn của Hoài Nam, và đăng ảnh trang thông tin Phi Tín của cậu.
ID Phi Tín của Hoài Nam là "(Không khách khí với mày)", ảnh đại diện là Lan Lăng Vương, một vị tướng lão âm hiểm trong game 5v5, phần giới thiệu ngông cuồng vô cùng: "Tôi không đến để gia nhập các người, mà là đến để đánh chết các người."
Còn về những chia sẻ trên vòng bạn bè Phi Tín, hầu hết đều là ảnh chụp màn hình trò chơi, có vẻ như cậu rất thích chơi game.
Thậm chí còn có nữ sinh còn trực tiếp tung ra lịch sử trò chuyện, nói với vẻ căm ghét: "Tên củ cải trăng hoa này vừa vào đã tự giới thiệu, nhiệt tình kinh khủng. Tôi biết cậu ta muốn gì, nhưng cứ hỏi tôi có chơi game không, đáng ghét, mùa giải này khó chơi quá, tôi vẫn phải khuất phục!"
Đếm kỹ lại, các học sinh phát hiện, trong nửa tháng cuối cùng của kỳ nghỉ hè, cậu đã gửi yêu cầu kết bạn cho khoảng ba bốn mươi cô gái xinh đẹp. Với những cô gái xinh đẹp bình thường thì trò chuyện xã giao, với những cô gái xinh đẹp trung bình thì gửi ảnh cơ bắp tán tỉnh, còn với những cô gái có ngoại hình xuất sắc thì trực tiếp dùng chiêu "dẫn gái leo rank" để cưa đổ, có vẻ như đang giăng lưới bắt cá.
Việc tân sinh viên có thể vào Phi Tín không có gì lạ, nhưng cái kiểu chưa khai giảng đã giăng lưới tán gái này thực sự khiến mọi người bật cười.
Hóa ra cái gọi là trạng nguyên thiên tài cũng chỉ là một tay chơi bời, có người đoán Hoài Nam có lẽ muốn tìm một cô nàng nhà giàu não tàn để ở rể, để trèo cao hóa ‘phượng hoàng’, cái tâm tư này cũng lộ liễu quá ha.
Tuy khinh thường, nhưng điều này càng khiến mọi người càng tò mò về diện mạo của cậu hơn.
Trên đường núi quanh co, Vương Nham tranh thủ lúc Trần Đình Vân đua xe lượn mấy vòng Phi Tín nhưng vẫn không tìm được thông tin hữu ích nào, mồ hôi lạnh càng rơi nhiều hơn.
Nhà cậu ta có quan hệ với cục giao thông, sau khi nhận được tin nhắn vừa nhìn đã ngớ người.
"Má nó, phải làm sao đây? Camera giám sát trên khúc cua và một số địa điểm quan trọng đã bị người ta hack hết, căn bản không tìm được người phụ nữ đó từ đâu đến." Vương Nham sợ hãi nói với Lý Địch.
Lý Địch dựa vào xe máy, nghịch điện thoại, nhướng mày liếc nhìn An Tình đang gào thét điên cuồng trong TV, một lúc sau, anh ta thẳng lưng.
"Hoài Nam cũng không có à?"
Mặt Vương Nham tối sầm lại: "Tân sinh viên mà, thông tin ít ỏi, cũng không có ảnh. Tôi hỏi phòng giáo vụ xin hồ sơ nhập học, họ nói thông tin của trường được lưu trữ thống nhất trong máy tính, buổi tối khóa lại theo giờ nên không lấy được."
Nghe vậy, Lý Địch nhún vai: "Vậy thì đợi đến ngày mai thôi, một nhân vật thiên tài như vậy, lễ khai giảng chắc chắn sẽ phát biểu đó."
Vương Nham: "Thiên tài cái rắm, chỉ là một tên củ cải trăng hoa."
Anh ta đưa tin nhắn của các cô gái cho Lý Địch xem, Lý Địch lập tức bật cười: "Tính cách này mà vào lớp S, chắc chắn chơi hợp với Phong Hoài lắm đây."
Vương Nham: "..."
Phong Hoài tính sau đi còn Trần Đình Vân bị chửi là "ốm yếu” chắc chắn không chơi hợp với cậu đâu!
Đêm khuya, biệt thự số 3 Du Hồ vẫn sáng đèn rực rỡ, náo nhiệt phồn hoa.
Sắp khai giảng nên Giang Cảnh vừa từ nước ngoài về đã gọi một đám bạn đến nhà mở tiệc, tuyên bố không say không về.
Bên hồ bơi đầy mỹ nữ đang nhảy múa, anh ta lười biếng nằm trên ghế nghỉ, áo choàng tắm mở rộng, một mỹ nữ bên cạnh đang mát xa bắp chân cho anh ta một cách mờ ám, nhưng anh ta lại làm ngơ, chỉ lo trò chuyện với Cố Kiêu bên cạnh.
"Một kỳ nghỉ hè không gặp, sao nghe nói chị dâu anh đang đòi ly hôn vậy?"
Cố Kiêu cũng đang nằm, lấy khăn che mặt, nghe vậy liền ngồi dậy, vứt khăn, bình tĩnh liếc nhìn Giang Cảnh đang hả hê, giọng điệu thản nhiên: "Chẳng phải vì chuyện các cậu gây ra sao."
Giang Cảnh ngẩn người, xua mỹ nữ đi, hạ giọng: "Ý anh là..."
Nói được nửa câu, anh ta liền im bặt trước ánh mắt cảnh cáo của Cố Kiêu, Cố Kiêu tiếp tục nói một câu úp mở: "Anh trai tôi rất thích cô ấy."
Giang Cảnh hiểu ra: "Được, có gì cần thì cứ nói với tôi. Chắc chắn sẽ giúp anh giải quyết."
"Má nó má nó—"
"Giang Cảnh!!"
Đột nhiên một cô gái có vẻ ngoài linh động đáng yêu từ đám đông lao ra, nhào vào lòng Giang Cảnh, dí điện thoại vào mặt anh ta, phấn khích nói: "Trần Đình Vân đua xe thua một người phụ nữ đấy!"
Giang Cảnh thấy lạ: "Thằng nhóc đó mà cũng thua sao?"
Xem kỹ video hai lần, Giang Cảnh cười nghiêng ngả, suýt chút nữa là cười ra nước mắt: "Ha ha ha ha ốm yếu cơ à? Cô gái này là ai mà ngầu vậy?"
Đàn ông ghét nhất hai từ—không được và ốm yếu, đây quả thực là sỉ nhục phong độ đàn ông.
Cô gái đó tức giận véo anh ta một cái, nói: "Còn cười, video bị chia sẻ điên cuồng trong phòng chat rồi, Trần Đình Vân chắc tức chết mất."
"Vậy thì tìm người đó ra thôi." Giang Cảnh nhún vai không quan tâm, nhìn về hướng cô gái đến, rồi hỏi: "Phong Hoài và Kỳ Thiên Dương đâu?"
Cô gái nhìn lên lầu, ấp úng mãi không nói được.
Giang Cảnh nhìn theo hướng cô gái, phát hiện có một phòng ngủ đèn sáng tối mờ ám, lập tức mặt lạnh tanh: "Mẹ nó, bảo bọn nó đừng có làm loạn ở nhà tôi, mấy người?"
Câu sau là hỏi cô gái, cô gái cắn môi, do dự nói: "Một... Là Trang... Trang Hân Vân."
Vừa nghe thấy tên này, Giang Cảnh hít sâu một hơi, kéo cô gái đi tìm.
Hai người vừa đi, bên hồ bơi yên tĩnh lại, ánh mắt mỉa mai của Cố Kiêu dừng lại ở phòng ngủ hai giây, rồi cầm khăn tắm đi vào nhà, giữa đường, điện thoại anh ta reo lên, là tin nhắn của anh trai gửi đến.
[Cố Đình]:Mau về đi. Chị dâu cậu làm loạn rồi, bố đang rất tức giận.
Cố Kiêu mặt không cảm xúc trả lời "ok", ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.
Thật phiền phức, cứ phải cưới một cô vợ cảnh sát.
Giờ thì rắc rối rồi đấy.