Edit: Trúc Linh
"Có gì cứ từ từ nói, bạn học Hoài ở đây có đông người nhìn lắm đó." Người ngồi cạnh Cố Kiêu trong xe bảo tài xế giải tán đám đông vây xem, sau đó đặt tay lên cánh tay của Hoài Nguyệt rồi nở một nụ cười thân thiện.
Hoài Nguyệt liếc hắn một cái, thẳng thừng nói: "Anh là ai?"
Cô chưa từng gặp tên này bao giờ, dáng người không cao nhưng gầy mặc vest xám, đeo kính đen, mặt đầy mụn trông rất xấu, giống hệt một mọt sách chăm chỉ thời trẻ trâu. Hồi xưa tự ti nhút nhát lớn lên bắt đầu trở nên tròn vo khôn khéo, khi cười các nét mặt co giãn ra rất lớn trông rất giả tạo.
"Tôi là Dư Diệu Hồng, người của Cố thị trưởng." Dư Diệu Hồng cười một cách khách sáo, còn chu đáo đưa cho cô một tấm danh thiếp.
Một câu nói rất tinh tế.
Hắn dùng cấu trúc câu "người của ai đó" chứ không phải chức danh nghề nghiệp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play