Giang Nguyên Nguyên bước lên trước, dịu dàng nhìn Lộc Lăng cười:
“Chị Lăng Lăng, chị tới đây là… để làm gì vậy ạ?”
“Bơi.” Lộc Lăng lạnh lùng đáp.
Giang Nguyên Nguyên sững lại.
Trong lòng chửi thầm: con nhỏ này bị thần kinh à?
Miệng thì vẫn giữ nụ cười: “Chị Lăng Lăng đúng là biết đùa, đây là nhà hàng, là nơi ăn cơm, sao mà bơi được chứ?”
Lộc Lăng trợn mắt: “Cô đã biết đây là chỗ ăn cơm mà còn hỏi tôi làm gì?”
Giang Nguyên Nguyên nghẹn lời, không nói được gì.
【A hahahaha, cười chết mất thôi, cái quỷ gì vậy trời…】
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT